Năm đó, thế tử Vũ An Hầu lâm bệnh nặng.
Hầu gia và phu nhân lo lắng, nghe theo lời khuyên của người khác, tìm một con dâu nuôi từ nhỏ về xung hỉ.
Con dâu nuôi từ nhỏ kia chính là ta.
Ta vốn là nữ nhi của một trang chủ ở ngoại ô kinh thành của phủ Vũ An Hầu.
Khi ta mười tuổi, đã được vợ chồng Vũ An Hầu đưa về phủ Vũ An Hầu ở đường Hoài Thụ.
Trước khi đi, cha nói với ta: “Nữ nhi, phủ Vũ An Hầu có ơn với nhà ta, con đi lần này, cũng coi như là báo ân.”
Ta gật đầu, đi về phía phu nhân Vũ An Hầu đang chờ bên cạnh xe ngựa.
Bà xoa đầu ta, kéo ta lên xe ngựa.
Trên xe, phu nhân nắm tay ta nói: “A Nguyễn đừng sợ, đứa con kia của ta tuy thân thể không tốt lắm, nhưng tính tình rất tốt, con gặp nó rồi sẽ thích.”
Nhưng khi ta gặp Tạ Chỉ Hành, ta mới biết chàng không chỉ tính tình tốt, mà còn rất đẹp trai.