Sau khi mất ngủ cả một đêm, lúc trời sáng tôi cuối cùng cũng lau nước mắt, nói với Lâm Kha:
“ Anh muốn chia tay cũng được, nhưng phải nói ở trước mặt.”
Dẫu sao ban đầu chúng tôi ở bên nhau, cũng là anh ấy ở trước mặt tôi tỏ tình.
Tôi và Lâm Kha, Khúc Tâm Dao là bạn học cao trung với nhau.( bạn học cấp 3.)
Tôi và Lâm Kha đã ở bên nhau rất lâu, Khúc Tâm Dao cũng thầm mến anh ấy rất nhiều năm.
Trong kỳ nghỉ hè sau kì thi tuyển sinh đại học, Lâm Kha đã từ chối lời tỏ tình của Khúc Tâm Dao sau đó tỏ tình với tôi.
Trong suốt thời gian học đại học, việc vướng mắc xoay quanh 3 người chúng tôi luôn là đề tài các bạn học nói chuyện say sưa.
Khi đó, tôi và Lâm Kha ở hai nơi khác nhau nhưng anh ấy và Khúc Tâm Dao lại học chung một trường đại học.
Lâm Kha để cho tôi có cảm giác an toàn, mỗi lần gặp Khúc Tâm Dao anh ấy đều báo cáo với tôi.
“ Chi Chi, hôm nay anh trên đường đi thư viện anh gặp Khúc Tâm Dao, cô ấy hỏi anh có muốn cùng cô ấy ăn cơm trưa không, anh không có đồng ý.”
“ Chủ nhật tuần này có hoạtt động tình nguyện, anh đến nơi mới phát hiện Khúc Tâm Dao cũng ở đây. Nhưng toàn bộ hành trình bọn anh chưa từng ở riêng với nhau, xin bạn học Mạnh Chi hãy yên tâm.”
Tôi vừa trêu không cần thiết vừa không nhịn được bởi vì hành động của anh ấy như vậy mà cảm thấy hết sức an tâm.
Cuối cùng tình hình phát sinh thay đổi ở thời điểm nào nhỉ?
Đại khái là bắt đầu từ nửa năm trước.
Nửa năm trước, Khúc Tâm Dao chuyển đến thành phố chúng tôi ở, vừa vì công việc đồng thời bắt đầu thường xuyên liên lạc với Lâm Kha.
Ban đầu, tôi cũng không cảm thấy chuyện này có cái gì.
Cho đến một lần nọ cùng nhau ăn cơm, Lâm Kha ở trước mặt tôi rất tự nhiên gắp lên một miếng tôm xào trứng nhặt lá hẹ ở trong đó sau đó đặt vào trong đĩa của Khúc Tâm Dao.
Cơ thể tôi cứng đờ, hít thở trong chốc lát ngưng trệ.
Cuối cùng, là Khúc Tâm Dao phản ứng đầu tiên.
Cô ấy ăn miếng tôm xào trứng đó, tự nhiên hào phóng nói cảm ơn:
“ Cảm ơn bạn học Lâm nha~”
Cô ấy thẳng thắn vô tư như vậy, tôi trái lại không biết nên nói cái gì.
Sau khi về nhà, Lâm Kha cũng có giải thích với tôi, trước đây trên bữa tiệc của công ty, Khúc Tâm Dao nói cô ấy ăn rau hẹ sẽ bị buồn nôn. Cho nên anh ấy mới tiện tay liền giúp cô ấy nhặt nó ra.
Anh ấy ôm tôi từ phía sau, anh ấy đưa môi đến gần tai tôi rồi nói:
“ Dẫu sao thì cô ấy cũng tính là bên A ( đối tác) của anh, không thể mạo phạm. Chi Chi, em thông cảm một chút được không?”
Tôi rũ mắt xuống, mất một lúc sau tôi mới nhẹ nhàng đáp lại.
Nhưng chưa qua mấy ngày sau, vô tình ở trong điện thoại của Lâm Kha nhìn thấy người anh em tốt Dư Hạo của anh ấy gửi qua một tin nhắn:
“ Khúc Tâm Dao người ta dù thế nào cũng là con gái, thích cậu nhiều năm như thế, âm thầm đánh đổi, không rời không bỏ. Bây giờ còn cố ý theo đến đây làm việc cùng cậu, cậu đừng phụ lòng người ta.”
Lâm Kha rất lâu sau mới trả lời lại 1 câu: “ Tớ biết.”
2.
Tôi chụp màn hình tin nhắn đó, đặt ở trước mặt Lâm Kha.
Anh ấy im lặng rất lâu, mới dụi ấn đường bất lực nói với tôi:
“ Chi Chi, em đừng nghĩ quá nhiều, anh và Khúc Tâm Dao hoàn toàn trong sạch.”
Trong mắt có một sự mệt mỏi không thể che giấu.
Mấy tháng gần đây, anh ấy đang bận làm một cái hợp đồng lớn đối tác phụ trách hợp đồng này là Khúc Tâm Dao, tiếp xúc nhiều với nhau cũng khó trách được điều này.
Nhưng trực giác của phụ nữ nói cho tôi biết, giữa anh ấy và Khúc Tâm Dao tuyệt đối không phải quan hệ hợp tác đơn thuần đơn giản như vậy.
Kỳ thực nói một cách công bằng, từ cao trung Khúc Tâm Dao đã nổi bật hơn tôi.
Tuy rằng thành tích của cô ấy không bằng tôi, nhưng diện mạo xinh đẹp tính cách lại hoạt bát lá gan lớn.
Hồi đó trường học tổ chức thi đấu bóng rổ, trận trung kết đối thủ của lớp chúng tôi lén lút làm chuyện mờ ám khiến cho Lâm Kha bị vấp ngã. Dẫn đến đầu gối của anh ấy gãy, căng dây chằng không thể tiếp tục vào sân thi đấu.
Khi đó tôi im lặng giúp Lâm Kha điều trị vết thương, còn Khúc Tâm Dao đã cầm theo bó hoa của đội cổ vũ xông và trừng cậu bạn nam sinh làm Lâm Kha ngã đó:
“ Cậu phạm luật rồi, cậu biến khỏi sân đi! Ở đâu có kiểu chơi bóng như vậy, có bẩn không?”
Bao gồm cả việc sau này cô ấy mạnh dạn tỏ tình với Lâm Kha và bấp chấp tất cả theo đuổi chạy theo anh ấy suốt 6 năm.
Nếu như không phải cô ấy đào góc tường của tôi, thì tôi đã khen ngợi cô ấy một câu thẳng thắn dễ thương rồi.
“ Chi Chi, nếu như anh và Khúc Tâm Dao có chuyện gì thì đã sớm xảy ra rồi. Chúng ta đã ở bên nhau 6 năm, tốt xấu gì cũng cho anh một chútt tín nhiệm được không?”
Trong ánh mắt của Lâm Kha phảng phất xuất hiện phiền chán.
Khoảng khắc đó, tôi phát hiện bản thân bất lực như vậy---------
Giả vờ không biết, chính là ung dung thản nhiên nhìn anh ấy từng bước từng bước đi về phía Khúc Tâm Dao.
Nhưng trực tiếp nói rõ ràng với anh ấy, nó sẽ chỉ đẩy anh ấy ra xa hơn.
Hướng về phía trước hay hướng về phía sau đối với tôi mà nói đều là ngõ cụt.
2 ngày sau, Lâm Kha trở về sau một chuyến công tác.
Anh ấy thậm chí còn không thông báo với tôi, chỉ âm thầm trở về, đóng gói đồ đạc của bản thân sau đó mời công ty vận chuyển mang đồ đạc đi.
Nếu như không phải tôi tan làm về sớm nhìn thấy,
Có lẽ anh ấy cứ như vậy im lặng không một tiếng động rời khỏi thế giới của tôi.
Nhìn thấy tôi, Lâm Kha cũng có chút kinh ngạc trên mặt thoáng qua một chút lúng túng.
Tôi cố nén nỗi đau trong lòng đi qua chỗ anh ấy, giả vờ bình tĩnh nói:
“ Anh có muốn uống một cốc cà phê không?”