Đỉnh Phong Thiên Hạ - Lục Lâm Thiên

Chương 3830: Đại Không Kình Thiên Ấn



- Đã có cách rồi sao?  

Lục Lâm Thiên nghe vậy mới biết Tam Kỳ lão nhân đã có chủ ý, tựa hồ cũng đang mưu đồ, lúc này cũng có nắm chắc, từng đạo thủ ấn ngưng kết, một luồng chân khí vô hình thẩm thấu khắp hư không.  

Oanh long long!  

Chân khí va chạm ầm ầm vang rền, Lục Lâm Thiên đứng thật xa nhìn lại, khí thế của Huyền Tuyết Ngưng tựa hồ hùng hậu hơn, nhưng không biết vì sao lại không thúc giục được thực lực sẵn có, ngược lại liên tục bị áp chế, chân khí ngày càng suy yếu.  

- Ngao!  

Âm Phong rít gào, vừa đối kháng Huyền Tuyết Ngưng vừa rình rập hành động của Tam Kỳ lão nhân, nhìn thủ ấn biến hóa, hư không rung động khiến hắn cũng ngưng trọng lên, nhất định không thể để cho đối phương có thêm cơ hội lần nữa.  

- Huyền Tuyết Ngưng, vốn định cuối cùng đối phó ngươi, tới lúc đó có thể yên tâm sủng hạnh ngươi, hiện tại chỉ có thể giải quyết ngươi trước tiên!  

Âm Phong hét lớn một tiếng, từ trong miệng lao ra một đạo hắc sắc lưu quang.  

- Ân…a…  

Hắc quang hóa thành một đầu long ảnh, trong miệng vang ra tiếng rêи ɾỉ phệ hồn tận xương, tựa hồ còn có chút tác dụng khắc chế Huyền Tuyết Ngưng.  

- Linh hồn phân thân Nghịch Thiên Tà Long!  

Bên trong đóa hoa truyền ra tiếng hô kinh ngạc của Huyền Tuyết Ngưng.  

- Kiệt kiệt, ta còn chưa hoàn toàn luyện hóa linh hồn phân thân của Tà Long, đặc biệt lưu lại một tia đối phó ngươi, nếu không có chuẩn bị, ta làm sao dám đối phó ngươi!  

Âm Phong cười lạnh không ngớt.  

- Xuy!  

Hư ảnh long hình mang theo tiếng rêи ɾỉ dâʍ ɭσạи nháy mắt đột phá phòng ngự của Huyền Tuyết Ngưng, lập tức tiến vào trong bản thể của nàng, cùng lúc đó bản thể nàng không ngừng run lên, chân khí rung động không ngớt.  

- Ngao!  

Âm Phong rít gào, bản thể khổng lồ nhân cơ hội va chạm vào bản thể Huyền Tuyết Ngưng.  

Oanh!  

Bản thể Huyền Tuyết Ngưng bị đẩy lui, chân khí nhất thời uể oải không ít.  

- Không tốt, phiền toái lớn!  

Nhìn thấy Huyền Tuyết Ngưng bị đẩy lui, sắc mặt Lục Lâm Thiên ngưng trọng tới cực hạn, nếu nàng không thể ngăn cản Âm Phong, Tam Kỳ lão nhân sẽ gặp phiền toái, thân ảnh Tam Kỳ lão nhân đang liên tục biến hóa, hẳn còn cần một ít thời gian.  

- Linh hồn thể chết tiệt, quấy rầy chuyện tốt của ta, cũng tốt, sau khi cắn nuốt ngươi cũng là nỗi vui mừng ngoài ý muốn!  

Âm Phong cuồn cuộn lao tới, bởi vì khí tức linh hồn thể kia làm cho hắn cảm giác nguy hiểm tuyệt đối.  

- Lưu lại cho ta!  

Hư không nổi lên không gian xung quanh như thời không tɧác ɭoạи, trong nháy mắt thân ảnh Lục Lâm Thiên mang theo khe không gian lan tràn, kéo dài qua hư không nháy mắt hiện ra trước người Âm Phong, không gian xung quanh vặn vẹo, thời gian áo nghĩa cùng không gian áo nghĩa tràn ngập, một đạo chưởng ấn phá không bay ra, hướng thẳng về phía Âm Phong.  

- Thập Phương Vũ Trụ Ấn!  

Chưởng ấn hạ xuống, Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, không gian nổi lên sóng to gió lớn, đột nhiên xuất hiện cỗ chân khí như hủy diệt, nơi nơi đi qua đều vặn vẹo sụp đổ.  

- Tiểu tử, có chút thực lực, tu vi Đại Đạo cảnh trung giai lại có thực lực Niết Bàn cảnh, ta đã sớm chú ý tới ngươi, những năm gần đây những người tham gia Vạn Thế đối quyết, thiên phú của ngươi đủ tiến vào trước năm, chỉ tiếc vẫn quá yếu, ta thích nhất là linh hồn người có thiên phú không tệ, mùi vị thật mỹ vị!  

Âm Phong cười lạnh, cự vĩ va chạm vào chưởng ấn.  

Oanh!  

Cự vĩ va chạm, hư không run lên, Thập Phương Vũ Trụ Ấn nhất thời bị chấn vỡ.  

Lục Lâm Thiên tự biết Thập Phương Vũ Trụ Ấn căn bản không thể đánh thắng Âm Phong, cùng một thời gian thủ ấn ngưng kết, kim, thanh, lam, xích, hoàng năm loại hào quang chói mắt phóng lên cao, vài luồng thiên địa năng lượng cuồn cuộn làm hư không run rẩy, tận sâu trong không gian xuất hiện một lốc xoáy tối đen.  

Năm loại năng lượng thuộc tính chiếu rọi lên lốc xoáy, ở giữa lại có một hình cong tương liên hắc bạch, hình thành đồ án âm dương hình tròn, không gian run lên không ngớt.  

- Thời Không Lao Ngục!  

Lục Lâm Thiên hét lớn một tiếng, bố trí ba mươi hai lần uy lực Thời Không Lao Ngục, đồ án âm dương bao phủ, kim quang rạng rỡ, tiêu sát sắc bén, nhất thời đem thân thể khổng lồ của Âm Phong thổi quét bên trong.  

Thoáng chốc hư không như muốn sụp đổ, sấm sét vang dội, chân khí khủng bố xa lạ vô cùng vô tận lan tràn, nương theo sau thiên uy hạo hãn, cuồn cuộn không ngớt.  

- Đây là thủ đoạn gì!  

Thiên địa uy áp mênh mông cuồn cuộn, bản thể Âm Phong cũng run lên, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc.  

Oanh long!  

Trong gió giục mây vần, Lục Lâm Thiên lăng không đứng lơ lửng, sau lưng nổi lên sấm sét vang dội, bên trong không gian Thời Không Lao Ngục kim hệ, một đạo kim sắc thủ ấn phá không giáng xuống.  

Xuy!  

Hư không nứt vụn từng khúc, vẫn khó thể khôi phục.  

- Có chút bổn sự!  

Âm Phong phun ra một đạo quang trụ tối đen, nghênh đón kim sắc thủ ấn.  

Oanh long!  

Hai cỗ năng lượng va chạm, phá hủy hư không, năng lượng ngập trời khuếch tán.  

Hô hô!  

Lực lượng cuồng bạo thổi quét, thân hình Lục Lâm Thiên liên tục lui về phía sau, miệng phun máu tươi.  

Bản thể khổng lồ của Âm Phong chỉ khẽ run lên mà thôi.  

Sưu!  

Miệng phun máu tươi, từ trong ấn đường Lục Lâm Thiên bay ra một đạo tử kim lưu quang, sát khí thao thiên cùng khí huyết sát âm hàn lan tràn, như gió bão thổi quét khuếch tán.  

Đại hồn anh lao thẳng tới, vì tranh thủ thời gian cho Tam Kỳ lão nhân, Lục Lâm Thiên chỉ có thể toàn lực dùng hết thủ đoạn bám trụ Âm Phong.  

- Ám Ma Phân Thân bí pháp!  

Đại hồn anh vừa lướt ra, hào quang hiển lộ, nháy mắt từ khắp bốn phương tám hướng bắn ra phân thân vây quanh.  

Chỉ thoáng chốc sáu mươi tám thân ảnh giống đại hồn anh như đúc xuất hiện, ngay lúc này trong hư không hội tụ linh hồn phong bạo thổi quét, linh hồn lực âm hàn huyết sát khuếch tán, sát khí ngập trời.  

- Di!  

Sáu mươi tám thân ảnh sát khí ngập trời lướt ra, Âm Phong lại kinh ngạc.  

- Thiên Linh Hồn Nhãn!  

- Trảm Hồn Cửu Liên quyết!  

- Thiên Linh Diệt Hồn chỉ!  

- Toái Hồn Sư Tử Hống!  

Trong khoảnh khắc hư không lung lay sắp đổ, chân khí hủy diệt như gió lốc thổi quét khắp cả bầu trời.  

Hư không một mảnh hỗn loạn, ánh mắt Huyền Tuyết Ngưng không ngừng lóe lên, chân khí quỷ dị khởi động, như đang giãy dụa gì đó.  

Khi hư không dần dần khôi phục lại, thân thể Âm Phong vẫn kéo dài qua trong hư không, bị linh hồn công kích mênh mông cuồn cuộn, không ngờ lại không có việc gì.  

Ngược lại sáu mươi bảy linh hồn phân thân chợt bay vòng, lập tức quay trở lại bản thể đại hồn anh.  

- Ta cảm giác được, mùi vị rất mỹ vị, rất mỹ vị!  

Ánh mắt Âm Phong rơi lên người đại hồn anh, thân hình lao thẳng tới trước, mở ra miệng rộng dữ tợn, hấp lực thật lớn hướng đại hồn anh cuốn tới.  

Đại hồn anh run lên, giống như đã bị uy áp, chân khí của đối phương thật sự vô cùng cường hãn.  

- Hống!  

Lục Lâm Thiên rống lên một tiếng, thúc giục Thanh Linh khải giáp hổ biến, bên trong hổ chưởng, kim huyết sắc lưu quang tràn ra.  

- Ngao!  

Một tiếng long ngâm vang vọng, một thanh huyết đao xuất hiện trong tay, chân khí tiêu sát sắc bén thổi quét hư không, uy lực không giống áo nghĩa linh khí bình thường có được.