Tôi xuyên không thành hàng xóm quả phụ bên cạnh nhà nam chính thô lỗ và nữ chính hoa sen trắng trong tiểu thuyết người lớn.
Tôi ở sau lưng họ bàn tán: “Nghe nói anh ta rất giỏi… Suốt đêm cũng được.”
Ai ngờ nam chính thô lỗ nửa đêm gõ cửa nhà tôi: “Nói như thật vậy, cô từng thử rồi sao?”
Sau đó anh không để ý đến việc tôi kêu la mệt mỏi, chỉ đưa tay lau nước mắt tôi: “Một đêm chính là một đêm, bớt đi một giây cũng không được.”