Gả Cho Baba Của Bạn Trai Cũ

Chương 80



Mọi người đều nói lãng tử quay đầu quý hơn vàng, đối với Triệu Cảnh Hàn bây giờ cũng như vậy. Cảnh thiếu từng rơi vào tình ái mất hết lý trí, Vương Tĩnh đại tiểu thư cũng không lạ lẫm gì, hiện tại anh ta đã khôi phục lại phong thái khôn khéo lý trí, một mình chứng tỏ cái danh tổng tài không phải nói điêu, thu hút ánh mắt của cô.

Người có bản lĩnh luôn nhận được sự tôn trọng, sùng bái từ người khác, Vương Tĩnh cũng không ngoại lệ, cô tự nhận bản thân cũng chỉ là một cô gái bình thường.

Nếu đối phương vừa là đối tượng hẹn hò, thời điểm lại vô thích thích hợp, vậy cô cũng không nên bỏ qua chàng trai này.

Hơn nữa hai nhà lại có hôn ước, căn bản hai người cũng phải trở thành một đôi, cũng chỉ thiếu một bước đính hôn nữa mà thôi.

Tin tức này gây ra không ít sóng gió, nếu không phải Kiều Nhan chỉ tập trung vào gia đình có lẽ cô cũng đã biết sớm hơn.

“Tổng tài nhà cô không nói cho cô biết sao?” Vương Tĩnh vuốt v e ly rượu cười hỏi, mặt mày vui vẻ hứng thú mang hàm ý sâu xa.

Kiều Nhan nhấp một ngụm Champagne lắc đầu, “Tôi còn bận chăm con, làm gì có thời gian quan tâm chuyện khác, tiệc đính hôn đừng thiếu ghế của tôi là được.”

Nói tới đây, Kiều Nhan quan sát Vương Tĩnh một chút, cô giảm thấp âm lượng chỉ để hai người nghe thấy.

Cho dù bây giờ, Triệu Cảnh Hàn bắt đầu gây dựng lại từ đầu, hoàn cảnh đưa đẩy cũng khiến anh ta thành thục chững chạc hơn đôi chút, nhưng đừng quên, Hứa Nhã Nhã vẫn còn đó.

Nếu Triệu Cảnh Hàn cùng người khác đính hôn, ai biết Hứa Nhã Nhã sẽ làm ra chuyện gì.

Dù sao, những thể loại truyện đặc thù thế này, đại đa số nam nữ chính cơ bản đều có tính chiếm hữu vô cùng cao.

Lúc nam chính biết nữ chính không còn sạch sẽ cũng là lúc anh ta cho mối tình của mình biến mất không còn dấu vết, vậy thì nữ chính cũng có thể cho phép bản thân cô ta có thể thân mật cùng tri kỷ nhưng lại không muốn nam chính  có bất cứ cơ hội tiếp xúc cùng người khác phái nào.

Nếu không xảy ra, vậy cũng phải có một màn náo loạn đến long trời lở đất mới thôi.

Việc này, Kiều Nhan không nói cho Vương Tĩnh, nhưng cô gái này cô cũng có chút cảm tình nên cũng gợi ý một chút về mối tai họa ngầm này.

Vương Tĩnh lại hoàn toàn không để trong lòng, hoặc đối với cô ấy việc này cũng đã sớm đã chuẩn bị tâm lý.

“Hiện tại anh ta chỉ là đối tượng hẹn hò mà thôi, ngay cả chồng chưa cưới cũng chưa đến lượt đâu, nếu quả thật có xảy ra chuyện gì ảnh hưởng đến mặt mũi hai bên, cùng lắm là chia tay, tôi cũng không phải chỉ có thể cưới anh ta.”

Lời nói nhẹ bẫng, bản thân cô ấy cũng thật sự thông suốt.

Dù sao đến tầm tuổi này, muốn cống hiến cho gia tộc, chọn ai mà không được, không được người tốt nhất ít ra cũng có thể chọn người khiến cô vui vẻ, cảnh đẹp ý vui không phải sao.

Nếu vì anh ta mà cô phải tham dự vào mớ hỗn độn dây dưa ấy, vậy thì không bằng cô tìm anh chàng nào khác tìm hiểu còn hơn.

Cho nên, hai nhà Triệu Vương có quyết định chuyện này, cho dù kết cục cuối cùng là tiến tới hay tan rã thì Vương Tĩnh đều có lựa chọn cho riêng mình.

Bởi vậy cô không sợ đến lúc đấy xảy ra chuyện xấu, Hứa Nhã Nhã dám đến, vậy cô cũng không lý nào không chơi lại cô ta.

Nếu cô không xử lý được cô ta, vậy cũng có thể dứt khoát lựa chọn đối tượng đính hôn khác.

Đừng nói cô không dám, nhà họ Vương vốn rất cưng chiều cô, nếu chuyện này khiến cô thiệt thòi, vậy đổi vị hôn thê khác không có gì làm khó  cô cả.

Kiều Nhan hiểu suy nghĩ của cô ấy, ngược lại có phần hâm mộ người con gái này.

“Có cái gì mà hâm mộ, tôi còn rất hâm mộ cô nha, Triệu đại thần trong giới chính là bạch nguyệt quang trong lòng bao nhiêu thiên kim phu nhân, cô cần phải trông thật chặt đấy.” Vương Tĩnh nhìn sang hướng Triệu Quân Khiêm bĩu môi, vẻ mặt đang xem kịch vui.

Kiều Nhan ung dung, bình tĩnh nhìn một đám người xinh đẹp trang điểm tinh xảo đang chen chúc đi tới gần người đàn ông của cô.

Ngay sau đó chỉ thấy anh bình tĩnh thoát ra đi tìm đối tác nói chuyện, thành công khiến một đám người chùn bước.

Đàn ông bàn chuyện đại sự, nếu bọn họ còn muốn đi lên dây dưa, bị trưởng bối thấy được, cũng không chắc không có gì liên lụy.

Vì thế, Triệu Quân Khiêm chỉ cần xoay người một cái đã phủi hết đám ong bướm bay đi sạch sẽ.

Mặc dù như thế, trên mặt Kiều Nhan lạnh nhạt cười cười, trong lòng không phải cô không khẩn trương mà là Triệu Quân Khiêm cho cô một câu trả lời thuyết phục, cô ở bên ngoài cũng muốn cho anh mặt mũi.

Bởi vậy lúc anh gọi, cô liền tạm biệt Vương Tĩnh, ngoan ngoãn nghe lời đi qua cùng anh xã giao, giống như không phát hiện ra cảnh tượng trêu hoa ghẹo nguyệt vừa rồi.

Vương Tĩnh trêu chọc nói vài câu, nâng ly nhìn theo Kiều Nhan rời đi.

Cô ấy đã uyển chuyển biến thành người phụ nữ xinh đẹp quý phái, không còn là cô gái nhỏ đáng thương nghèo túng ngày xưa mà cô bảo vệ, Vương tĩnh thật vui vẻ.

Kiều Nhan có thể đi tới bước này, trừ nỗ lực của chính bản thân cô ấy, không thiếu được bóng dáng người đàn ông trân trọng từng bước nâng đỡ phía sau.

Không thể không nói, cô ấy quả thực là một người may mắn.

Vương Tĩnh nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn người đàn ông đang ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Kiều Nhan dừng thêm một chút, bị đối phương phát hiện lập tức quay đi chỗ khác.

Nếu trước đây khi đối mặt với nam thần cực phẩm như vậy, vậy những cô gái trong giới làm gì có ai không rạo rực trong lòng.

Đáng tiếc, đối phương địa vị quá cao, khí thế lại quá lớn, không phải người nào cũng dám mơ tưởng đến, mà bản thân anh cũng quá chuyên tâm đ ến sự nghiệp, không có chút nào mảy may để ý đến ai, người khác muốn bám chặt cũng không có cơ hội.

Tre già măng mọc, từng người lần lượt tấn công, mà anh cũng thành công đưa chính mình đến đỉnh cao của địa vị, trở thành đóa hoa mà biết bao cô gái si tâm mộng tưởng.

Thẳng đến lúc, anh tự cam tâm tình nguyện vì Kiều Nhan mà hạ mình.

Vương Tĩnh cảm thán một chút, nói không hâm mộ là giả.

Nhưng hâm mộ cũng vô dụng, dù sao cô muốn cũng không được, không dám đụng vào người đàn ông này.

Đúng lúc này, Triệu Cảnh Hàn tây trang thẳng thớm từ trong cuộc xã giao đi tới, từ sau khi anh bắt đầu Đông Sơn tái khởi luôn có phong thái tự tin bày mưu tính kế này, nhìn qua có vài phần thần thái của Triệu Quân Khiêm.

Vương Tĩnh vì thế tươi cười quỷ dị.

Chính chủ cô không dám đụng vào, nhưng người này ngược lại là có thể thử ở chung một chút nha.

Triệu Cảnh Hàn sẽ không nghĩ đến, anh từng xem người khác là thế thân, nay đến lượt mình được trải nghiệm loại nghề nghiệp này, hơn nữa còn là món trò chơi bù đắp tiếc nuối cho Đại tiểu thư, nói không chừng cô ấy không vui liền có thể đá anh bất cứ lúc nào.

“Chú nhỏ ở bên kia, chúng ta cũng qua đi, theo chú mợ tiếp đón mọi người.”  Triệu Cảnh Hàn đi tới, cũng lịch lãm cong lên khuỷu tay, ý mời Vương Tĩnh.

Vương Tĩnh kiêu căng gật đầu, đổi một chén rượu tiện thể kéo khuỷu tay Triệu Cảnh Hàn lại gần, hai người cùng nhau đi tiếp đón mọi người.

Một đôi Kim đồng Ngọc nữ vẫn luôn khiến cho cả nhóm người chú ý, thấy bọn họ đi đến liên tục chào hỏi, một bên chúc phúc cũng vừa khen Triệu tổng dạy dỗ con cái thật tốt.

Triệu Cảnh Hàn có thể vượt qua cửa ải khó khăn để bắt đầu Đông Sơn tái khởi, công lớn không thể không nhắc tới Triệu Quân Khiêm.

Chỉ là người đàn ông này bình thường không thích phô trương, sống ẩn dật cùng gia đình, cho nên nếu không phải tin tức do người khác truyền ra, mọi người còn chưa chắc đã nhận ra chính anh là người nâng đỡ phía sau.

Tất cả đều biết đại thần Triệu thị dứt khoát lưu loát đứng phía sau mở đường cho Hàn Nhã, nhưng lại không rõ động tĩnh của anh sẽ ra sao.

Bởi vậy, không ít người hiểu lầm Triệu Cảnh Hàn dựa vào thực lực bản thân vực dậy sự nghiệp nên được mọi người vô cùng hoan nghênh.

Lãng tử quay đầu thì có gì tốt, quan trọng là giá trị cùng lợi ích mà anh ta mang lại.

Triệu Cảnh Hàn hiểu rõ điểm này, bởi vậy anh càng muốn chứng minh bản thân, không phụ sự kỳ vọng nâng đỡ của gia đình.

Anh thật sự không muốn dựa dẫm quá nhiều vào hậu thuẫn, nhất định chính bản thân thắp sáng ngọn đèn sự nghiệp. Dựa vào gia đình cũng là một loại tài nguyên, có thể khởi điểm ở vị trí cao cũng là sự may mắn của anh, vậy hà cớ nào mà anh phải vứt đi ưu thế mà người khác tranh đoạt cũng không có được.

Khác người không khác gì ngây thơ, ngu xuẩn.

“Nghe nói sắp tới sẽ chuẩn bị ra hệ thống mạng mới, cũng không biết cụ thể là chương trình gì.”

Một vị tiền bối đưa ra đề tài kéo lại tâm hồn Triệu Cảnh Hàn trở lại, đồng thời cũng khiến vài người chú ý tới.

Kiều Nhan cùng mấy vị phu nhân dừng đối thoại, cùng liếc nhau đưa tai hóng hớt.

Người vừa nói gia thế bất phàm, cũng có vài phần quan hệ cùng chính quyền, nếu như hắn tiết lộ thông tin này, vậy khả năng cao nó sẽ là sự thật, chính là bên trên thông qua miệng lưỡi của những người này điều chỉnh hướng gió, sau đó chủ đầu tư trong thương giới sẽ bắt đầu phát lực theo như nhu cầu.

Kiều Nhan cùng đến xã giao, ngoại trừ việc cùng những vị phu nhân khác giao lưu, chủ yếu cô đến để thu thập trên tin tức, khi cần thiết vẫn có thể hỗ trợ tốt cho Triệu Quân Khiêm.

Làm vợ hào môn cho dù bản thân có năng lực hay đơn giản chỉ là cô gái được chồng mình cưng chiều, căn bản hầu hết đều có nghĩa vụ này.

Vì thế, khi vị tiên sinh này vừa tiến vào chủ đề, tất cả mọi người đều chăm chú, tuy răng trên mặt vẫn giữ bộ dáng nói chuyện phiếm thản nhiên, nhưng tất cả vẫn tập trung tinh thần dùng tâm lắng nghe.

Lúc này, Triệu Quân Khiêm cũng bắt đầu đối đáp.

“Trình độ công nghệ trong nước dần dần tăng cao, di động thông minh cũng càng ngày càng thông dụng, đất nước cũng đã tạo điều kiện vậy cũng đến lúc phải nâng tầm nước nhà.” Ánh mắt kiên định, dưới tất cả sự chăm chú của mọi người trả lời rõ ràng.

Có thể nói ra những lời này, hiển nhiên anh cũng biết chút gì đó, có thể nhìn thấy tiềm năng phía sau.

Quả nhiên, vị trưởng bối kia khen ngợi gật đầu, hai người bắt đầu thảo thuận, xung quanh tạo thành một vòng người nghiêm túc lắng nghe, tâm tư mỗi người cũng khác biệt.

Kiều Nhan nhìn người đàn ông anh tuấn sắc xảo bên cạnh, nhìn anh thành thục cùng các bậc tiền bối trao đổi công việc toát ra mị lực của người đứng đầu bày mưu tính kế, thật khiến cô tin phục vô cùng, lòng cô cũng nhộn nhạo không thôi.

Trong lòng Triệu Quân Khiêm dường như có tâm linh tương thông, nói chuyện một lát cũng bớt thời gian chú ý tới cô một chút, thấy cô vẫn tốt mới cùng lão tiên sinh tiếp tục trò chuyện, vừa đưa tay xuống lập tức lại đặt ra sau lưng Kiều Nhan.

Ánh mắt mềm mại, Kiều Nhan nhếch môi cười đưa mắt đi chỗ khác vô tình bắt gặp ánh mắt vô cùng kích động.

Ngành kinh doanh hiện tại của Triệu Cảnh Hàn chính là làm trung gian kết nối giữa các nhà sản xuất, cô nghe được anh ta đang cố phát triển mạnh phương diện này, có vẻ đang rất hưng phấn.

Nếu như có thể bắt kịp phương diện này trên thương trường, công ty anh ta càng phát triển vững mạnh, có khi còn vượt lên đứng đầu trong lĩnh vực này, nâng tầm giá trị bản thân lên một bậc.

Vương Tĩnh dường như thấy được tham vọng cùng sự thay đổi to lớn của anh ta, âm thầm bĩu môi, vô ý bắt gặp ánh mắt Kiều Nhan nhìn qua, trong lòng nhất thời có tính toán. Cô biết Kiều Nhan năng lực không tồi, hơn nữa trong tay nắm không ít tin tức. Nếu đàn ông có thể bắt lấy cơ hội, vậy tại sao phụ nữ bọn cô lại không thể.

Vậy nên, sau bữa tiệc, Vương Tĩnh vô cùng thành ý đến tìm Kiều Nhan, bàn một chút chuyện thành lập công ty phát triển Internet, muốn mời Kiều Nhan gia nhập, cùng nhau đầu tư, kiếm ít tiền tiêu vặt.