Huyền Thoại Trở Về - Diệp Tu

Chương 1640: Đường Hẹp Chạm Trán



Dịch bởi Lá Mùa Thu

Bất kể lượng vote internet ủng hộ Hưng Hân cao bao nhiêu, bất kể fan trung lập nghiêng về Hưng Hân nhiều bao nhiêu, khí thế của Luân Hồi trên sân nhà vẫn áp đảo tuyệt đối.

Đây là sân nhà Luân Hồi, nơi tập trung fan cuồng Luân Hồi đông nhất. Dù tình thế ra sao, họ vẫn sẽ tử thủ vì Luân Hồi.

"Luân Hồi vô địch!" Họ hô vang khắp nhà thi đấu một slogan có chủ ngữ rõ ràng, chẳng biết có phải để tránh hiểu lầm như vụ quảng trường Văn Hóa hôm qua hay không.

Fan Hưng Hân dĩ nhiên không chịu yếu thế, nhưng không cách nào chơi lại đội chủ nhà. Trải qua suốt một mùa giải, fanclub Hưng Hân cũng đã tích lũy kinh nghiệm tác chiến trên sân khách. Vì chênh lệch quân số, muốn át tiếng fan Luân Hồi là không thể. Băng rôn lúc này có tác dụng hơn vì hiệu ứng thị giác không liên quan đến quân số, nhưng điều tai hại là... chúng sẽ chắn mất tầm nhìn của hai ba hàng ghế khán giả phía sau.

Đó là hạn chế lớn của hình thức băng rôn, nhưng fan Hưng Hân tối nay gần như bất chấp. Khán đài đội khách treo băng rôn chiến thắng rần rần, chi chít như rừng, che khuất toàn bộ khán giả trừ hàng ghế đầu. Còn chưa vào đánh mà đã dàn quân rầm rộ đến vậy, có thể thấy fan Hưng Hân đã chuẩn bị tinh thần đầy đủ. Biết rõ mình không thể lấn át về mặt âm lượng, họ dùng băng rôn làm điểm sáng bắt mắt nhất toàn khán đài để camera trực tiếp thường xuyên zoom vào.

Sự hoành tráng này là kết quả của việc chuẩn bị kỹ càng từ trước, fan Luân Hồi dẫu đông đến mấy cũng không đỡ kịp. Hết cách, họ chỉ đành gào to hơn, dữ dội hơn để đối kháng với chiến thuật của fan Hưng Hân.

Giữa khung cảnh ác liệt đó, dàn tuyển thủ hai đội hoàn tất màn ra quân và bắt tay đầu trận trong hòa bình, cùng đứng trên sân khấu chiêm ngưỡng màn show hàng độc đáo của ban tổ chức: Vì là trận đấu quyết định ngôi vương, Liên minh yêu cầu bày sẵn chiếc cúp vô địch trên sân để chờ trao giải ngay khi kết thúc. Toàn bộ đèn đóm bỗng dưng tắt ngóm, khán giả chưa kịp ồ lên, ánh đèn đã vụt sáng, chiếu rọi về phía đài trao giải. Cúp vô địch chẳng biết từ lúc nào đã nằm sừng sững. Dưới vô số ánh đèn sân khấu chiếu vào, nó trông như mặt trời chói lọi giữa không trung, tỏa ra vầng sáng vàng óng, hút lấy ánh nhìn của tất cả khán giả và tuyển thủ.

Vầng sáng dần lan rộng như nắng ban mai, soi rọi khắp nhà thi đấu. Mọi người, tuy vậy, lại không rời mắt khỏi chiếc cúp vô địch trên cao. Dù họ là ai, tuyển thủ chuyên nghiệp hay người chơi thường, trong ánh mắt đó vẫn cứ chứa đựng vô vàn khát vọng.

"Móa, có trò này nữa hả?" Trong hội tuyển thủ chuyên nghiệp, có người cất tiếng mắng mỏ. Giọng điệu khinh khi, lại không được đồng nghiệp xung quanh hưởng ứng cho lắm. Chẳng phải sao, khoảnh khắc chiếc cúp vô địch tỏa sáng trên đài, có ai trong họ không rung rinh? Dù là người từng sở hữu nó, hay cả cuộc đời chưa chạm đến tay.

Mánh câu khách của ban tổ chức đã đánh trúng trọng điểm. Người vừa lên tiếng mắng mỏ kia, lẽ nào không thèm khát chiếc cúp danh giá? Đối với những người ngồi dưới, ngồi ngoài cuộc chơi như họ, chiêu trò này khác nào lưỡi cao cứa thẳng vào tim.

Gần đến giờ, dàn tuyển thủ hai đội không quay về chỗ ngồi mà tụ tập trước phòng thi đấu. Họ cùng ngước nhìn màn hình điện tử đang chuẩn bị roll bản đồ ngẫu nhiên cho trận lôi đài.

Theo tiếng loa thông báo, bản đồ bắt đầu roll. Những hình ảnh nối đuôi nhau chớp lên với tốc độ ào ạt khoảng năm giây thì ngừng phắt lại, tên bản đồ được gọi: Đường Hẹp Chạm Trán.

"Một cái tên quá hợp lý!" Không ai có thông tin về kho bản đồ ngẫu nhiên của vòng chung kết, kể cả các bình luận viên. Cực chẳng đã, họ đâu còn biết bình luận gì khác ngoài tên bản đồ.

Tổng chung kết, cuộc chiến sinh tử, đường hẹp gặp nhau kẻ mạnh thắng, quả thật không gì chính xác hơn thế. Ai mạnh ai yếu, sẽ được quyết định ngay từ hạng mục lôi đài 1v1!

Hình chiếu 3D và màn hình điện tử bắt đầu dựng kết cấu cơ bản của bản đồ.

Hẻm núi hẹp và dài, hơi khúc khuỷu nhưng không quá phức tạp, hai bên trái phải đều là vách đá dựng đứng, ngoại trừ các nghề thuộc hệ Ám Dạ có trang bị kiếm ninja thì nghề khác chưa chắc leo lên được. Tán nhân Quân Mạc Tiếu có thể có cách, nhưng vách đá quá cao, leo lên rồi cũng khó thể tấn công xuống dưới. Trên vách đá liệu có điểm mai phục? Điều này thuộc về thông tin chi tiết, màn giới thiệu sơ lược không nói lên gì nhiều.

"Có vẻ không quá đặc biệt nhỉ?" Cùng đóng vai trò khán giả trước tấm bản đồ mới mẻ, Phan Lâm nhận xét. Quả thật, các loại bản đồ có địa hình tương tự rất dễ gặp, dù hẻm núi quanh co gập ghềnh hơn nữa cũng chưa thể xứng với tầm vóc bản đồ chế tác riêng cho vòng chung kết.

Khi tất cả còn đang ngờ vực, bỗng nhiên có tiếng hò hét vang lên từ hình chiếu 3D. Tại hai đầu hẻm núi, mấy nhóm người đồng loạt túa ra, ngoài ra còn có phục binh xuất hiện trên vách đá. Họ đụng độ nhau giữa hẻm núi, bắt đầu lao vào chém giết kịch liệt. Quân mai phục phía trên thì lăn đá xuống rầm rầm, chẳng mấy chốc đã diệt sạch đám người bên dưới.

Người xem đều trợn tròn mắt.

Gì vậy? Gì ghê vậy?

Chẳng lẽ vì bản đồ có cái tên máu me nên làm thêm đoạn phim trailer? Đêm nay là tổng chung kết, mọi thứ đều phải nghiêm túc tối đa, sao có thể nhảm nhí đến vậy?

Cho nên, đây không phải trailer. Đây là chuyện sẽ diễn ra trên bản đồ.

Hóa ra, cái hay không nằm ở địa hình, mà là bản đồ biết phát sinh sự kiện. Chắc chắn sau trận đấu, bất kể ai thắng ai thua, cả giới Vinh Quang cũng sẽ tranh luận không ngớt về nó.

Có sự kiện, có NPC can thiệp, tuyển thủ hai đội sẽ xử lý thế nào? Mọi người vô cùng tò mò. Thông tin sơ lược quá ít ỏi, thời gian và địa điểm NPC xuất hiện là cố định hay ngẫu nhiên? Xảy ra một lần hay nhiều lần mỗi trận? Theo như những gì nhìn thấy, hai nhóm người ùa ra từ hẻm núi và quân mai phục trên vách đá thuộc ba thế lực khác nhau, mỗi thế lực sẽ có thái độ ra sao với các tuyển thủ?

Những thông tin này không được cung cấp trong khi đặc điểm bản đồ quá độc, các tuyển thủ cần làm nhiều thứ hơn là chỉ quan sát nhận định địa hình. Tướng tiên phong, và thậm chí cả tướng thứ hai, là những người phải làm nhiệm vụ trinh sát. Hai đội sẽ phái ai ra trận cho công việc đó?

Rất đáng trông chờ, nhưng bình luận viên trên tivi lại im thin thít. Dù có phỏng đoán trong đầu, họ cũng không dám nói ra vì sợ ăn vả.

"Lần này Hưng Hân cho Diệp Tu lên trước là ngon luôn!" Trên khán đài, hội tuyển thủ chuyên nghiệp không kiêng kỵ như Phan Lâm và Lý Nghệ Bác. Hào hứng bàn tán, họ đi đến kết luận này. Tình huống phức tạp, để một tay kỳ cựu về cả ý thức lẫn kinh nghiệm như Diệp Tu xử lý là đúng đắn nhất. Đừng nói mang về thông tin cho đồng đội, phần thắng của hắn trong một trận solo đầy yếu tố bất ngờ cũng lớn hơn nhiều.

"Còn về phía Luân Hồi..." Tướng tiên phong bên Hưng Hân rất dễ chọn vì ngoài những điều kể trên, chuỗi chiến thắng liên tục của Diệp Tu cũng là một áp lực vô hình với tướng địch. Vậy khi nhận ra cái lợi quá lớn cho Diệp Tu trên bản đồ, Luân Hồi sẽ đưa ra ứng cử viên sáng giá nào để đối đầu với hắn?

Mọi người còn đang tranh luận, Giang Ba Đào đã đến gặp trọng tài báo danh cho tướng tiên phong quân mình. Cùng lúc, Tôn Tường tách khỏi nhóm tuyển thủ Luân Hồi, đi về phía phòng đấu.