Lễ Đính Hôn Lố Bịch FULL

Chương 3



3

Thương Gia Thạc cố gắng an ủi tôi, nắm lấy tay tôi rồi quay trở về. Nhưng vừa trở về nhà tôi thấy mọi người vô cảm và im lặng. Trên mặt bố tôi cũng có những biểu cảm kỳ lạ

Có một chiếc bàn lớn, phía người thân của tôi im lặng, nhưng phía bên kia lại sôi nổi, tôi theo tiếng động nhìn về phía bên kia

Bên cạnh mẹ chồng tương lai là một cô gái trẻ mặc váy cạp cao và mỉm cười bẽn lẽn

Người bên cạnh nhìn thấy chúng tôi liền chạy tới ôm Thượng Gia Thạc nói: " anh Thạc Thạc, đã lâu không gặp "

Thấy vậy Lưu Ngọc Hoa cười vui vẻ lớn tiếng nói: " Gia Thạc con có nhớ không, đây là Vân Vân, con xem vừa nhìn con bé đã nhận ra con "

Tôi nhìn cô gái trong lòng Thượng Gia Thạc, rồi mẹ nhìn tôi hỏi cô gái đó là ai, tôi lắc đầu nói rằng tôi không biết

Tôi trừng mắt nhìn Thượng Gia Thạc , anh ta vội vàng đẩy cô gái trong lòng ra. Nắm lấy tay tôi lúng túng nói với Lưu Ngọc Hoa " haha nhớ kỹ, nhớ kỹ "

Lưu Ngọc Hoa nghe vậy càng vui vẻ nói: " đúng vậy, Vân Vân ta đã nói rồi, Gia Thạc sẽ không quên con "

Lưu Ngọc Hoa kéo Hạ Vân Vân giới thiệu với mọi người: " đây là Vân Vân bạn thuở nhỏ của Gia Thạc nhà tôi. Khi nghe tin nó đính hôn, Vân Vân vội vàng bay về nước chúc mừng. Nói đến đây, hai đứa đã nói đùa hồi còn nhỏ, khi lớn lên sẽ kết hôn "

Sau khi nghe điều này, tôi nhất thời không biết mình hay là cô ta là cô dâu

Thượng Gia Thạc vội vàng kéo Lưu Ngọc Hoa ngồi xuống, giải thích. " Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy? Đừng hiểu lầm, lúc nhỏ chỉ đùa giỡn mà thôi. Hôm nay là ngày vui, mẹ đừng đùa như vậy nữa "

Lưu Ngọc Hoa kéo Hạ Vân Vân ngồi cạnh không ngừng khen ngợi cô ta với mọi người, nói cô ta hứa hẹn vừa du học về là làm ông chủ của chính mình, thu nhập hàng tháng hơn 10.000 vạn

Nghe đến đây tôi đã suýt bật cười, du học sinh cơ, sếp nữ mà có nhiều đồ giả thế này.

Có lẽ vẻ mặt của tôi có chút kỳ quái, nhưng Hạ Vân Vân lại đột nhiên nói với tôi: “Dì nói với tôi rằng hôm nay anh Thạc Thạc đính hôn nên tôi vội chạy tới. Tôi đến đột ngột như vậy, lại quên chào chị, chị không để ý chứ? "

Trà xanh, thật kinh tởm.

Tôi không chiều theo cô ta mà thẳng thắng nói: " Tôi không để ý, không để ý. Dù cô có dẫn theo bạn bè thì tôi cũng có cái để giải trí "

Một số người thông minh đã nghe hiểu lời mỉa mai của tôi. Cô ta đến đây chỉ để ăn chực

Rõ ràng Hạ Vân Vân cũng nghe thấy, sắc mặt lập tức trở nên khó coi cô ta đang định nói gì đó, nhưng Lưu Ngọc Hoa không hiểu ý tứ đã nói trước: " Nhìn xem, Vân Vân, ta đã nói sẽ không có ai để ý, cho nên con yên tâm. Ở lại đây cùng dì nói chuyện một chút đi "

Bị Lưu Ngọc Hoa bắt đi, Hạ Vân Vân không thể tiếp tục nói chuyện, đành phải mỉm cười gật đầu.

Nhìn dáng vẻ trùng xuống của cô ta, tôi cảm thấy dễ chịu hơn nhiều. Tiểu trà xanh đấu với tôi vẫn còn non lắm.