Lê Hoa Lạc FULL

Chương 4



7.

Kể từ khi trở thành phu thê thực sự, Cố Đình Chi lúc nào cũng quấn lấy ta. Hắn không rời ta nửa bước, bất kể ta đi đâu hắn đều theo sát. Nếu ta ra ngoài cùng lão phu nhân, hắn nhất định tìm cách đi cùng, không thì cũng ở gần để trông chừng.

Có lần lão phu nhân dẫn ta ra bờ sông để giặt quần áo, muốn ta trải nghiệm cuộc sống sinh hoạt thường ngày. Cố Đình Chi cũng ôm sách theo, ngồi ngay gần đó. Khi các cô nương trong làng đến trêu ghẹo, hắn lập tức đáp trả, mặt mày nghiêm túc:

“Các cô có quyền gì mà quản? Ta yêu thương nương tử, muốn ở cạnh nàng thì làm sao? Các cô không có nam nhân đi cùng, nhưng nương tử của ta thì có!”

Lời vừa dứt, hắn bị các cô nương kia trừng mắt dọa nạt, có người còn cầm chày giặt quần áo lên như muốn nện hắn một trận ra trò.

Cuộc sống ở nông thôn tuy vất vả nhưng lại có những niềm vui riêng. Trước đây, ta chỉ biết rằng quần áo bẩn sẽ có người giặt, nhưng làm thế nào để giặt thì hoàn toàn không biết. Lão phu nhân tận tình cầm tay chỉ dạy từng bước. Nhưng đến khi ta làm thuần thục, bà lại không cho ta động tay nữa:

“Con sau này sẽ là nương tử của cử nhân, làm bấy nhiêu đó là đủ rồi! Mau đến chỗ nam nhân của con mà ngồi chơi đi!”

Không thể trái ý bà, ta đành lóc cóc chạy đến bên Cố Đình Chi. Lúc này, khung cảnh xung quanh thật yên bình, những đàn vịt, ngỗng thong thả bơi lội, tạo nên bức tranh đồng quê đẹp đến lạ.

“Lão phu nhân thật là người đặc biệt!” Ta cảm thán.

Cố Đình Chi cười, kể lại chuyện ngày bé: