Ma Thần Trời Sinh - Lý Tân (FULL)

Chương 837: Huyết Y Thứ Thần



Đệ nhất Thần Thông của Thiên Đế Sơn – Đế Vương Sinh Tử Ấn.

Nghe nói, Đế Vương Sinh Tử Ấn chính là Thần Thông mạnh nhất mà Thiên Đế sáng tạo ra, ngoại trừ Thiên Đế thì không còn người nào có thể học được.

Thế nhưng, Tuyết Linh Hư lại có tư chất nghịch thiên, đuổi kịp thậm chí là vượt qua tiên hiền, không ngờ lại có thể luyện thành Đế Vương Sinh Tử Ấn.

Nàng đứng trong hư không, tựa như một vị Thần Nữ thánh khiết không tỳ vết, hai tay nâng một vầng thái dương, đánh ra Sinh Tử ấn ký, cưỡng ép phá vỡ huyết vụ xung quanh thân thể bóng người huyết sắc kia.

Chiến lực cường đại như vậy, hoàn toàn có thể miểu sát Chân Nhân cùng cảnh giới.

Grào...

Bóng người huyết sắc kia phát ra một tiếng rống giống hệt dã thú, tựa như tiếng sấm nổ vang, duỗi ra một ngón tay yêu tà, điểm về phía Tuyết Linh Hư.

Mặc dù Đế Vương Sinh Tử Ấn cường đại, thế nhưng bóng người huyết sắc kia lại càng khủng bố hơn.

Đế Vương Sinh Tử Ấn bị đánh nát, hóa thành từng điểm quang vũ màu vàng.

Phốc… Phốc…

Một đạo chỉ lực tà dị mang theo hào quang xuyên thủng vai phải của Tuyết Linh Hư, để lại một vết thương khiến người khác nhìn thấy mà khiếp sợ.

Máu tươi chảy xuống, nhuộm đỏ bộ áo trắng.

Tuyết Linh Hư có thể cảm nhận được một luồng tà khí đang dũng mãnh tràn vào thân thể, thân thể trong nháy mắt đã trở nên rét lạnh, tựa như rơi vào hầm băng.

- Phá!

Nàng lập tức điều động lực lượng của Hỗn Độn Tâm Cung, ngón tay ngọc điểm vào hư không, mở ra một cánh cửa không gian, muốn nhanh chóng đào tẩu.

Tu vi của bóng người huyết sắc thật sự đáng sợ, với lực lượng của nàng hiện tại, căn bản không thể chống lại.

Thế nhưng, bóng người huyết sắc kia lại căn bản không định thả cho nàng rời đi.

Đôi mắt tà khí dày đặc chậm rãi mở ra, trong hốc mắt nhen nhóm hai đốm tà hỏa màu xanh. Cặp tà hỏa từ trong mắt hắn phóng ra, đánh nát cánh cửa hư không, khiến cho không gian vỡ ra thành từng mảnh.

Ống tay áo của Tuyết Linh Hư bị một tia tà hỏa dính phải, lập tức bốc cháy, tựa như muốn thiêu đốt toàn thân nàng.

- Bóng người huyết sắc kia rốt cuộc là quái vật gì? Thật quá đáng sợ, ngay cả Tuyết Linh Hư cũng không phải là đối thủ của hắn.

Ninh Tiểu Xuyên thấy Tuyết Linh Hư bị bóng người huyết sắc đánh bại ,lập tức ra tay, trợ giúp Tuyết Linh Hư thoát khốn.

Vụt...

Ninh Tiểu Xuyên gọi ra Ma kiếm, dùng kiếm làm đao, thi triển “Khai Thiên Tích Địa Đao quyết”.

Lực lượng Thần Linh trong thiên địa hội tụ về phía Ninh Tiểu Xuyên, sau lưng Ninh Tiểu Xuyên ngưng tụ ra một cái Đế ảnh khổng lồ.

Một kiếm mang theo khí tức Thần Linh vô cùng vô tận chém xuống.

Một kiếm này của Ninh Tiểu Xuyên quả nhiên đã thành công hấp dẫn lực chú ý của bóng người huyết sắc.

Hắn lập tức bỏ qua Tuyết Linh Hư, đánh ra một đạo tà thủ ấn đỏ như máu, đánh nát toàn bộ kiếm khí mà Ninh Tiểu Xuyên chém ra.

Đùng…

Đế ảnh sau lưng Ninh Tiểu Xuyên bị một luồng lực lượng vô hình trùng kích, lập tức nứt ra.

Đạo tà thủ ấn đỏ như máu còn cách thân thể Ninh Tiểu Xuyên chừng vài trăm thước thì thân thể Ninh Tiểu Xuyên đã bị một luồng lực lượng vô hình đánh trúng, bay ngược về phía sau, sắc mặt tái nhợt không gì sánh được, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể bị hao tổn, thiếu chút nữa thì thân thể đã bị xé nát.

- Quá mạnh mẽ, căn bản không phải là lực lượng cùng một cấp bậc.

Ninh Tiểu Xuyên ôm ngực, ăn một viên Tam Chuyển Hoàn Dương đan vào, lập tức khôi phục thương thế.

Một kích của Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải vô ích, ít nhất là hắn đã thành công giải cứu Tuyết Linh Hư, để nàng có thể trốn thoát.

Thương thế của Tuyết Linh Hư cũng không nhẹ, ống tay áo của nàng bị tà hỏa đốt sạch, lộ ra một cánh tay tuyết trắng, tựa như tiên tinh thần tủy đúc luyện thân thể, không có một chút khuyết điểm nhỏ nhặt nào.

Trên vai phải của nàng có một vết thương, máu tươi chảy nhỏ giọt không ngừng, căn bản không thể cầm máu được.

Ninh Tiểu Xuyên lấy ra một viên Tam Chuyển Hoàn Dương đan đưa cho Tuyết Linh Hư, ra hiệu cho nàng trị thương trước.

Tuyết Linh Hư biết Ninh Tiểu Xuyên là một Đại Dưỡng Tâm Sư, vì vậy liền nhận lấy Tam Chuyển Hoàn Dương đan, sau khi nuốt đan dược thì tia tà khí trong cơ thể cuối cùng cũng bị khu trục, vết thương trên vai phải cũng chậm rãi khép lại, không lâu sau, da thịt lại khôi phục vẻ óng ánh.

Hai người bọn họ đứng cách ngoài trăm dặm, cảnh giác nhìn bóng người huyết sắc đứng trên đỉnh nửa tòa Trấn Nhân tháp, phát hiện bóng người huyết sắc kia cũng không hề đuổi giết bọn họ.

Bóng người huyết sắc dang hai tay ra, đôi mắt khép hờ, vẫn đứng yên trên đỉnh tháp, hấp thu từng đoàn khí vụ từ trong Trấn Nhân tháp phát ra vào cơ thể, chuyển hóa thành lực lượng của mình.

Mỗi khi hít vào một đoàn khí vụ, tà khí trên người hắn lại càng trở nên cường đại hơn, quả thực tựa như mặt trời giữa trưa, cường đại đến mức người khác khó có thể tiếp cận.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Hắn đang hấp thụ oán linh chi khí của các tiên hiền nhân loại bị trấn sát trong tháp, lực lượng không ngừng tăng cường, càng lúc càng trở nên khủng bố rồi.

Tuyết Linh Hư liếc nhìn Ninh Tiểu Xuyên, hỏi:

- Ninh Tiểu Xuyên, đao quyết mà vừa rồi ngươi thi triển là gì?

Mặc dù Ninh Tiểu Xuyên cầm Ma kiếm, nhưng Tuyết Linh Hư vẫn có thể nhìn ra được Ninh Tiểu Xuyên không phải thi triển kiếm quyết, mà là một loại đao quyết cường đại đến cực điểm.

- Ngươi có nghi vấn gì thì cứ hỏi đi!

Ninh Tiểu Xuyên biết Tuyết Linh Hư đã nhìn ra manh mối, cho nên căn bản không muốn giấu diếm nàng.

Tuyết Linh Hư nói:

- Ngươi không phải hậu nhân Thiên Đế nhất tộc, thế nhưng lại có thể điều động được Thần lực của Thiên Đế, nhất định có liên quan đến bộ đao quyết vừa rồi, đúng không?

- Đúng vậy, đao quyết mà ta vừa thi triển quả thật là do Thiên Đế sáng chế, tên là “Khai Thiên Tích Địa đao”.

Ninh Tiểu Xuyên đáp.

Ánh mắt Tuyết Linh Hư thoáng ngưng tụ, nói:

- Không ngờ chiêu đao quyết này lại thực sự tồn tại. Một vị tổ tiên trong tộc của ta đã từng nói, Thần Thông mạnh nhất mà Thiên Đế sáng tạo ra là “Đế Vương Sinh Tử Ấn”, thế nhưng “Đế Vương Sinh Tử Ấn” cũng không phải là tinh túy đạo pháp cả đời của Thiên Đế, truyền thừa chân chính khiến Thiên Đế thành Thần Đạo chính là một chiêu đao quyết, đại biểu cho tổng kết tu luyện cả đời của Thiên Đế.

- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi đạt được chiêu đao quyết này, nhất định phải sử dụng cẩn thận, ngàn vạn lần không thể truyền cho người có tâm thuật bất chính.

Ninh Tiểu Xuyên hơi kinh ngạc, vốn dĩ cho rằng Tuyết Linh Hư muốn thu hồi “Khai Thiên Tích Địa Đao”, không ngờ nàng lại không làm vậy.

Hơi dừng lại một chút, Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Nếu ngươi muốn học, ta có thể truyền thụ đao quyết này cho ngươi.

Nên biết rằng “Khai Thiên Tích Địa Đao” chính là tổng kết tu luyện cả đời của Thiên Đế, uy lực kinh người, Tuyết Linh Hư là hậu nhân của Thiên Đế, trong lòng tất nhiên vẫn có vài phần động tâm.

- Trước hết hãy nghĩ biện pháp cướp lấy Trấn Nhân tháp, đợi sau khi ra khỏi Quy Hư, ta nhất định sẽ thỉnh giáo ngươi phương pháp tu luyện “Khai Thiên Tích Địa Đao”.

Tuyết Linh Hư nhìn bóng người huyết sắc càng ngày càng trở nên khủng bố, trầm tư suy nghĩ đối sách, muốn dùng biện pháp khác để cướp đi Trấn Nhân tháp. Thế nhưng, những biện nghĩ ra được đều bị nàng gạt bỏ, bởi vì tu vi của bóng người huyết sắc quá mạnh mẽ, bất kể sách lược gì, đứng trước lực lượng tuyệt đối thì đều không có hiệu quả.

Nếu như không dùng Trấn Nhân tháp để áp chế khí tức Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ, một khi bọn hắn rời khỏi Quy Hư thì nhất định sẽ bị Thiên Mộng Yêu Hoàng cảm ứng được khí tức.

Thế nhưng, muốn cướp Trấn Nhân tháp thì phải giao thủ với bóng người huyết sắc kia.

Ngay cả Tuyết Linh Hư đã đạt tới cảnh giới Chân Nhân cũng không địch nổi một chiêu của bóng người huyết sắc, thì làm sao mới có thể cướp được Trấn Nhân tháp dưới chân hắn đây?

Trận đại chiến vừa rồi đã khiến những người đang tu luyện trong thạch miếu bừng tỉnh, tất cả đều vội vàng chạy tới.

Nhìn thấy bóng người huyết sắc đứng trên đỉnh Trấn Nhân tháp, tất cả mọi người đều khiếp sợ, bởi vì bóng người huyết sắc kia thật sự rất giống Tử Kim Hoàng Chủ, không khác gì Tử Kim Hoàng Chủ trọng sinh.

- Hắn không phải tổ tiên, thế nhưng trên người của hắn lại mang theo khí tức của tổ tiên.

Lần đầu tiên Tử Hàm Yên nhìn thấy bóng người huyết sắc, liền lập tức phủ định, tuyệt đối không tin đó chính là Tử Kim Hoàng Chủ.

- Ta muốn xem xem, hắn thực sự là yêu nghiệt phương nào?

Nhạc Minh Tùng lấy ra một cái gương đồng thô ráp từ trong ngực, chiếu về phía bóng người huyết sắc kia.

Bề mặt gương đồng liền xuất hiện một kiện áo bào đầm đìa máu.

Một kiện chiến bào đứng thẳng tắp trên đỉnh Trấn Nhân tháp, bị một đoàn huyết khí vây quanh, quỷ dị không gì sánh được.

Nhìn thấy hình ảnh trong gương đồng, Ninh Tiểu Xuyên ngược lại hít một ngụm hàn khí, nói:

- Là một kiện huyết y?

- Kiện huyết y này có thể sinh ra linh trí, biến thành tà linh ư?

Bảo Châu Địa Tạng trợn trừng mắt, cảm thấy thập phần không thể tưởng tượng nổi.

Nhạc Minh Tùng kích động hét lên:

- Đây tuyệt đối là kiện chiến y mà Tử Kim Hoàng Chủ đã từng mặc, nhiễm phải Thần huyết của Tử Kim Hoàng Chủ, thế nhưng, không ai ngờ sau nhiều năm, kiện huyết y mà Tử Kim Hoàng Chủ cởi ra lại biến thành một đầu Huyết linh.

Một giọt huyết dịch của Thứ Thần, có thể trấn sát một vị Chí Tôn.

Một kiện chiến bào nhiễm đầy huyết dịch của Thứ Thần, liệu ẩn chứa năng lượng đáng sợ cỡ nào?

Nhớ năm xưa Tử Kim Hoàng Chủ đánh khắp thiên hạ không địch thủ, một mình một người giết vào Quy Hư, dùng vô thượng đại Thần Thông mở ra một đầu cổ lộ thông vào sâu bên trong Quy Hư.

Bên trong Quy Hư rốt cuộc có sinh linh cường đại như thế nào mà có thể khiến cho Thứ Thần bị thương, máu nhuộm đỏ cả chiến bào?

- Còn may là Thần huyết trên chiến bào đã khô, bằng không thì e rằng Huyết linh kia còn cường đại hơn bây giờ gấp mười lần, gấp trăm lần.

Bảo Châu Địa Tạng nói.

Nhạc Minh Tùng chợt hỏi:

- Vậy bây giờ làm gì đây? Huyết linh kia là huyết bào mà Thứ Thần từng mặc, với lực lượng của mấy người chúng ta cũng không đủ cho nó nhét kẽ răng, phải làm sao mới có thể cướp được Trấn Nhân tháp?

- Nếu như Ma kiếm của ta có thể đề thăng tới cấp bậc Chí Tôn Khí thượng phẩm, chỉ cần một kiếm là có thể hút cạn được huyết khí của Huyết linh. Đáng tiếc là cấp bậc hiện tại của Ma kiếm chỉ là Chí Tôn Khí hạ phẩm, căn bản không thể tạo thành uy hiếp đối với Huyết linh.

Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc trầm tư, nói:

- Bây giờ chỉ có một biện pháp thôi! Ta và Tiểu Hồng hợp thể, dẫn dụ Huyết linh kia rời đi, sau đó các ngươi đi thu lấy Trấn Nhân tháp, một khi lấy được Trấn Nhân tháp, lập tức chạy vào trận pháp trong thạch miếu, rời khỏi nơi này.

Tuyết Linh Hư nói:

- Tu vi của ngươi còn chưa đạt tới Chân Nhân Cảnh, cứ để ta dẫn dụ Huyết linh đi.

- Không! Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ đang nằm trong tay ngươi, Trấn Nhân tháp phải do ngươi thu lấy. Một khi mở ra trận pháp, rời khỏi nơi này, phải lập tức bỏ Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ vào Trấn Nhân tháp, bằng không thì cho dù chúng ta chạy thoát, cũng chỉ có một con đường chết.

Ninh Tiểu Xuyên lại nói:

- Huống hồ, ngươi còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, mang theo Võ Đạo Tâm Cung của Tử Kim Hoàng Chủ đến Táng Thần Sơn, trợ giúp Tử Kim Hoàng Chủ trọng sinh. Hàm Yên, ngươi và Thần Nữ điện hạ hãy cùng đến Táng Thần Sơn, ngươi chính là hậu nhân của Tử Kim Hoàng Chủ, có lẽ có thể trợ giúp Thần Nữ điện hạ một tay.

- Các ngươi không cần lo lắng cho ta, sau khi ta và Tiểu Hồng hợp thể, có thể thi triển Thần Long Tật Tốc, chưa chắc đã không trốn được. Hơn nữa, ta còn có Hỏa Giao Vương.

Nhạc Minh Tùng vuốt hai chòm râu bên mép, tựa như đang suy tư gì đó, nửa ngày sau mới nói:

- Ta cảm thấy ta nên rời khỏi đây trước, để tránh liên lụy đến mọi người. Mọi người cứ yên tâm, sau hi ta trốn ra ngoài, nhất định sẽ tận lực dẫn nhiều cường giả nhân loại hơn tới cứu các ngươi. Ta là một người rất nghĩa khí a.

Dứt lời, Nhạc Minh Tùng lập tức bỏ chạy, trở về thạch miếu, cúi đầu với tượng đá Tử Kim Hoàng Chủ, mở ra truyền tống trận, trốn khỏi mảnh thiên địa ở sâu bên trong Quy Hư này.

- Hắn… không ngờ… đào thoát trước…

- Như vậy cũng gọi là nghĩa khí ư?

Ninh Tiểu Xuyên hậm hực lắc đầu, dù sao thì từ đầu đến cuối cũng không định để Nhạc Minh Tùng vào trong kế hoạch, nếu như bọn họ thất bại, tất cả chết tại đây thì ít nhất vẫn có một người đem tình huống tại nơi này nói cho cường giả Nhân tộc biết.