Chương trình có tổng cộng mười hai tập, tập cuối cùng vừa lúc đuổi kịp thời gian mưa mùa hạ, bọn họ ở trong một xóm nhỏ của trấn Hương, lúc leo núi xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Vưu Gia bước hụt chân nên ngã xuống sườn núi, khi đó Lục Quý Hành đang nói chuyện với người khác, bàn luận về liên hoan phim gần đây, hai bên khen ngợi lẫn nhau, anh tới tôi đi, thế rồi anh thấy Vưu Gia lảo đảo về phía sau, đồng tử của anh lập tức co lại. Lúc ấy người ở gần nhất là nhân viên quay phim, chính anh ta cũng chưa kịp phản ứng thì Lục Quý Hành đã lao tới quỳ một gối trên đất ôm ngang Vưu Gia lên.
Nữ diễn viên đang nói chuyện với Lục Quý Hành ngây người, rõ ràng mấy ngày gần đây Lục Quý Hành và Vưu Gia rất lạnh nhạt với nhau… Một số người còn lén lút thảo luận nói có phải bọn họ cãi nhau hay không.
Cô ta cho rằng…
Xem ra cô ta đã tự cho là đúng, nhưng giờ phút này, ngọn lửa nên dập tắt lại cháy rực hơn, thậm chí cô ta có thể nghe thấy lòng mình đang ngo ngoe rục rịch.
Cô ta là người mẹ duy nhất tự đưa con đến tham gia chương trình, cô ta đã ly hôn được ba năm, tuy rằng đối với cô ta việc nuôi con một mình không phải việc vất vả, thậm chí sau khi ly hôn, cô ta còn cảm thấy mình nhẹ nhàng thoải mái chưa từng có, nhưng thỉnh thoảng trong đêm tối tĩnh lặng, cô ta cũng hy vọng mình có người bên gối để cô ta có thể dựa vào.
Cô ta ít khi chướng mắt ai đó, nhưng nhìn trúng thì càng ít hơn.
Đối với cô ta, hôn nhân thất bại một lần đã tra tấn cô ta rất nhiều, mấy năm này cô ta mong muốn được yêu, nhưng bủn xỉn đi yêu, tình yêu giống như là hàng xa xỉ, tuổi trẻ dễ dàng kích động rồi hoang phí, táng gia bại sản cũng muốn có một lần, lớn tuổi rồi, tuy hàng xa xỉ vẫn là hàng xa xỉ nhưng cô ta có khả năng tiêu phí, cũng không đến mức táng gia bại sản, là vì cô ta đã học được sự cẩn thận.
Độc thân đã lâu, cô ta không có ý tưởng tái giá, cho đến khi tham gia chương trình này. Lấy ánh mắt bắt bẻ của cô ta, Lục Quý Hành thật sự là một nửa kia lý tưởng.
Biết kiềm chế, cũng không che giấu nhu tình và yêu thương đối với người mình yêu.