Ta lại càng tức giận.
Quả nhiên!! Trong lòng hắn đã có người khác nên mới chẳng để ý. Mai mốt ta đi rồi, hắn có thể lại nhặt về một đám nào là Cẩu Tiên, Hổ Bảo, Dương Dao Tử!!!
Đồ đàn ông khốn kiếp!! Hắn quý người khác thì việc gì ta phải quý hắn! Phì!!!
Ta quay mặt đi, len lén lau mắt.
Mối tình đầu của Tống Ngũ nương ta… ba ngày… từ bắt đầu đến kết thúc trọn vẹn trong một hơi thở.
Hu hu…
Suốt ba tháng sau đó, ta chẳng có lúc nào cho hắn sắc mặt dễ coi, Lý Nguyên Đăng làm gì cũng không vừa mắt, dỗ ta thì ta giận, không dỗ thì ta càng giận.
Hắn đành vò đầu đi hỏi đại tỷ, đại tỷ bật cười: “Tiểu Ngũ nhà chúng ta là một cô gái dễ tổn thương.”
Lý Nguyên Đăng ngốc nghếch chạy về hỏi ta: “Nàng bị thương ở đâu? Là do ta mạnh tay quá sao?”
Ta giận đến mức đẩy hắn ra khỏi phòng ngủ, đày ra thư phòng ngủ suốt nửa tháng.