Quãng Đời Còn Lại Có Anh FULL

Chương 1



Như thường lệ, sau khi tắm gội xong, Lý Thu Xuyên sấy tóc cho tôi, và sau đó chúng tôi ôm nhau chìm vào giấc ngủ.

Nhưng hôm nay, tôi bỗng mất ngủ, mở mắt ra nhìn góc nghiêng của Lý Thu Xuyên trong bóng tối.

Kể cả lúc ngủ, anh cũng thích ôm tôi, ngũ quan ôn hòa và sạch sẽ, yên tĩnh và đẹp đẽ.

Chúng tôi đã ở bên nhau ba năm, anh là một người bạn trai hoàn hảo, chăm sóc tôi, thương yêu chiều chuộng tôi, những món quà cho ngày lễ lớn nhỏ anh không bao giờ bỏ sót, cuối tuần nhất định sẽ ở cạnh tôi, cũng không hề ngại đi dạo phố mua sắm cùng tôi.

Nếu hôm đó tôi không đọc được đoạn tin nhắn giữa anh và cậu bạn tốt của anh...

“Cậu đã ở bên cô ấy ba năm rồi, cậu thực sự định kết hôn với cô ấy sao?” – Bạn anh hỏi.

Câu trả lời của anh là: “Đã đến lúc buông bỏ rồi.”

Lý Thu Xuyên, đúng là đã đến lúc anh nên buông bỏ. Làm thế thân của cô ấy đã ba năm, sứ mệnh của tôi cũng nên kết thúc thôi.

Tôi lặng lẽ đứng dậy, bắt đầu thu dọn hành lý.

Chú chó Lucky của anh ngồi bên cạnh tôi, vẫy đuôi kêu ư ử.

“Ngoan.” – Tôi xoa đầu nó.

Sau đó, tôi kéo vali của tôi đi, dọn ra khỏi căn nhà mà anh ấy thuê.

02.


Tôi chuyển đến nhà đứa bạn thân nhất của tôi – Diêu Dao ở tạm trong một thời gian, đồng thời cũng nhờ bên trung tâm môi giới tìm cho tôi căn nhà khác phù hợp.

Nghe tin tôi muốn chia tay Lý Thu Xuyên, Diêu Dao giật mình.

“Một người đàn ông hoàn hảo như Lý Thu Xuyên mà bà nói không cần là không cần nữa? Tống Nhu, bà bị đ.iên à?”

Tôi cười nhạt.

Tôi đúng là đ.iên rồi, nếu không thì đã không nhận ra được rằng trong kế hoạch tương lai của Lý Thu Xuyên hoàn toàn không có tôi.

Ngày hôm đó, sau khi đọc đoạn tin nhắn giữa Lý Thu Xuyên và bạn anh, tôi bình tĩnh đến lạ thường, bắt đầu lục tung điện thoại của anh để tìm những manh mối nhỏ nhặt mà tôi chưa bao giờ chú ý đến.

WeChat của anh rất sạch sẽ, ngoại trừ công việc và bạn bè, không có bất kì người linh tinh nào khác, không có các chủ đề nói chuyện vượt quá giới hạn – Nhưng anh nói với chủ nhà rằng sau khi hợp đồng thuê nhà hết hạn, anh sẽ không thuê tiếp nữa.

Trong hòm thư điện tử cho công việc của anh, có một email với nội dung là điều chuyển anh đến Thượng Hải.

Trong app thuê nhà của anh, tất cả mọi địa điểm đều là ở Thượng Hải, không phải Bắc Kinh – nơi ở hiện tại của chúng tôi.

Lý Thu Xuyên đã quyết định rời Bắc Kinh để đến phát triển ở Thượng Hải, thế mà tôi, người đã hẹn hò cùng anh ba năm, lại không hề biết gì cả.

Anh nói đã đến lúc phải buông bỏ rồi, nghĩa là muốn buông bỏ mọi thứ ở Bắc Kinh, trong đó cũng bao gồm tôi.

Một người bị bỏ rơi như tôi, chẳng lẽ vẫn phải khóc lóc van xin anh đừng đi?

Diêu Dao không nhịn được mà đỏ mắt thay tôi: “Tại sao hả Tống Nhu, rõ ràng anh ấy yêu bà đến thế mà?”

Tôi lắc đầu, nhẹ giọng nói: “Diêu Dao, anh ấy chưa bao giờ yêu tôi.”

Thứ anh ấy yêu chỉ là là một cái bóng tương tự như tôi thôi.

Tôi làm thế thân của cô ấy trong ba năm.

03.


Tôi biết Lý Thu Xuyên được 4 năm rồi, khi ấy tôi gặp anh nhờ qua sự giới thiệu của một người bạn, anh bắt đầu theo đuổi tôi cuồng nhiệt.

Lúc đó, vì còn e ngại khoảng cách địa lý giữa hai đứa, tôi một mực từ chối anh. Nhưng anh vẫn kiên trì, theo đuổi cả năm trời, cuối cùng tôi mới đồng ý.

Anh đối xử rất rất tốt với tôi. Tự xuống bếp nấu ăn, tặng tôi quần áo, mỹ phẩm, đồ chăm sóc da, trang sức, mỗi tuần đều sẽ tặng một bó hoa, chưa hề trùng lặp... Những cử chỉ lãng mạn nho nhỏ này chốc chốc lại khiến tôi bất ngờ.

Anh đưa tôi đến gặp bạn bè và đồng nghiệp của anh, công khai mọi thứ về tôi và anh lên vòng trong bạn bè. Ngay cả bố mẹ anh cũng kết bạn WeChat với tôi, quan tâm hỏi han, thường xuyên gửi đặc sản đến cho tôi...

Tôi cứ tưởng tôi đã tìm được chân mệnh thiên tử của đời mình, thế nên càng đáp lại cho anh nhiều tình yêu nhất có thể. Trong mắt bạn bè, chúng tôi là cặp đôi đáng mơ ước.

Cho đến một lần, anh tặng cho tôi một chiếc điện thoại di động cùng kiểu với anh ấy, nói rằng anh muốn dùng điện thoại đôi với tôi.

Tôi đang hớn hở ngồi nghiên cứu chiếc điện thoại mới của mình, chợt thấy có tính năng “Album bảo mật”, không biết lúc đó tôi nghĩ gì mà lại cầm điện thoại của anh lên.

Mật khẩu của anh luôn được tiết lộ cho tôi, và mật khẩu của album bảo mật cũng giống như mật khẩu cho những mục khác. Có lẽ anh không nghĩ đến việc ngăn tôi biết được.

Tóm lại, sau khi tôi mở album bảo mật của anh ra, bỗng nhìn thấy hàng trăm bức ảnh chi chít trong đó.

Tất cả đều là ảnh của anh và một cô gái nào đó.

Có những bức ảnh hai người họ chụp chung cùng nhau, có những bức ảnh anh ôm eo cô ấy, hôn cô ấy, có những bức ảnh do chính tay anh chụp cho cô ấy, còn có cả những bức ảnh ghi lại khoảnh khắc đời thường. Gương mặt của hai người từ non trẻ đến trưởng thành, có thể nhìn ra, hai người họ đã cùng nhau trải qua rất nhiều năm.

Nụ cười của hai người vô cùng họ rạng rỡ, hạnh phúc, ánh mắt chan chứa tình cảm.

Nghe thấy tiếng xả nước bồn cầu, tay tôi run lẩy bẩy, hoảng hốt thoát ra khỏi album bảo mật đó.

Lý Thu Xuyên từ nhà vệ sinh đi ra, cố ý búng mấy giọt nước còn sót lại trên tay vào mặt tôi, cười hì hì hỏi tôi: “Cô bé ngốc, sao em không biết tránh hả?”

Nói rồi anh thân mật ngồi xuống bên cạnh, vòng tay ôm lấy eo tôi, tiếp tục cùng tôi ngồi ở ghế sofa xem TV.

Lúc đó, tôi ruột gan rối bời, cố nén lại những câu chất vấn đang chực chờ thốt ra từ miệng.

Tôi không hỏi anh, mà bắt đầu điều tra mọi thứ về cô gái trong bức ảnh.

Kết quả nhận được khiến cả người tôi rơi vào cái lạnh sâu trong xương tủy.

Cô gái đó là bạn gái cũ của Lý Thu Xuyên, hai người họ là bạn học cấp ba. Từ cấp ba đến hết đại học, sau đó đi làm, hai người họ yêu nhau ngót nghét tận 8 năm.

Cô gái đó thích mặc váy họa tiết hoa nhí, nên Lý Thu Xuyên cứ toàn mua váy tặng cho tôi, anh nói tôi mặc váy nhìn rất xinh.

Cô gái đó thích chó, nên Lý Thu Xuyên nuôi một chú chó tha mồi lông vàng (Golden Retriever) có tên là Lucky. Anh nói đây là đứa con trai của hai chúng tôi.

Dạ dày cô gái đó không tốt, nên Lý Thu Xuyên đã học được cách hầm canh, học được tay nghề nấu nướng rất ngon. Anh nói với tôi, con gái không cần biết nấu, chỉ cần biết ăn là được.

Cô gái đó luôn để một mái tóc đen tự nhiên dài và đẹp, nên Lý Thu Xuyên đã rất tức giận khi tôi nhuộm tóc, sau đó bắt tôi phải nhuộm đen trở lại.

Tên cô gái đó là Lâm Nhu.

Điều quan trọng là, một năm trước khi Lý Thu Xuyên biết đến tôi, cô gái đó đã ch.ết trong một vụ tai nạn xe.

Không hề phản bội, không hề ngoại tình, nhưng ngay từ đầu, việc anh ấy theo đuổi tôi đã không xuất phát từ tình yêu, mà chỉ là để ký thác tình cảm dành cho người đã khuất.

Anh muốn tôi sống thành dáng vẻ của Lâm Nhu, đối xử tốt với tôi như cách anh đối xử với Lâm Nhu.

Nhưng tôi là Tống Nhu.

Có lẽ anh cũng nhận ra điều đó, thế nên mới bắt đầu lên kế hoạch để rời Bắc Kinh, đến Thượng Hải mà không có tôi.

Nếu đã như vậy, được, tôi thành toàn cho anh.