15
Ôn Lễ Hành vừa đi, Lục Hứa dường như là vừa sống lại.
Hắn tuyệt vọng nhìn tôi: "Tiểu Phong, thật sự không phải như lời anh ta nói. Khi đó tôi thật sự không biết. Tôi chơi cùng Cố Tích chỉ là bởi vì tôi cho rằng cậu ấy là bạn của cậu. Tôi chỉ là bởi vì cậu, mới trở thành bạn của cậu ấy."
"Nhường nhường. Tôi phải đi làm."
"Lần Cố Tích ngã xuống cầu thanh, kỳ thật tôi cũng không phải hoàn toàn tin cậu ấy, chỉ là lúc ấy cậu không để ý tới tôi, tôi mới tức giận."