Sát Thần Chí Tôn - Giang Thần

Chương 2734: Gương mặt quen thuộc (1)



Hoặc là thanh lâu, hoặc là tửu quán.

Hơn nữa phải là cao cấp nhất.

Giang Trần tìm người, hơi chút nghe ngóng đã hỏi thăm được những nơi nổi tiếng nhất, cao cấp nhất ở Kỳ tích chi thành này.

Có một nơi gọi là ngọc lâu ở cực gần hắn.

Nghe cái tên này Giang Trần đã cảm thấy vô cùng phong lưu. Nghe nói ngọc lâu này có mấy ca cơ nổi tiếng Lam Yên đảo vực.

Ngọc lâu này còn có chiêu bài độc nhất vô nhị khác, đó là hồ nữ của Thanh Hồ nhất tộc. Thanh Hồ nhất tộc này ở Vạn Uyên đảo, là một chủng tộc vô cùng hiếm thấy.

Nam nhân trong tộc này hơn phân nửa hèn mọn bỉ ổi, nhưng mà nữ nhân thì trời sinh mị cốt. Là một vưu vật.

Mà Thanh Hồ nhất tộc này vũ lực gần đây không tốt, cho nên nữ tử Thanh Hồ nhất tộc hơn phân nửa đều rơi vào loại địa phương như thanh lâu này.

Chỉ là huyết mạch Thanh Hồ nhất tộc rất thưa thớt, bất luận người nào đều là trân phẩm. Chuyện này khiến cho ngọc lâu này cho dù bổn sự cao, thế nhưng cũng chỉ có hơn mười vưu vật Thanh Hồ nhất tộc mà thôi.

Chuyện này cũng khiến cho danh khí của ngọc lâu ở Lam Yên đảo vực cực lớn.

Cũng không lâu lắm Giang Trần đã tới ngọc lâu nổi tiếng kia.

Khác với những thanh lâu khác, quy cách của ngọc lâu này căn bản không giống như là một thanh lâu, càng giống như một trang viên cao cấp hơn.

Cho dù đứng ở cửa ra vào cũng là một đám võ giả Đế cảnh, chuyện này khiến cho Giang Trần âm thầm tặc lưỡi.

Điều khiến cho Giang Trần giật mình nhất chính là, khác với nơi khác, Ngọc lâu này vô cùng yên tĩnh, tuyệt đối không có cảnh oanh oanh yến yến ở cửa ra vào, ném mắt đưa tình như những thanh lâu khác ở bên ngoài.

Chuyện này khiến cho ngọc lâu nhìn qua thập phần lịch sự tao nhã, không có một chút cảm giác thấp kém nào.

- Xem ra ngọc lâu này quả nhiên có phong cách bất phàm.

Tuy rằng Giang Trần từ trước tới nay chưa đi dạo qua thanh lâu, nhưng mà vì nghe ngóng tin tức, cắn răng một cái, hắn cũng đi vào.

Tiến vào bên trong cửa, có người mỉm cười nghênh đón Giang Trần:

- Công tử, xin hỏi công tử uống rượu hay là...

- Nghe nói thanh danh của ngọc lâu ở bên ngoài, cho nên đặc biệt tới thưởng thức. Trước tiên tìm nơi náo nhiệt, uống hai chén, cảm nhận bầu không khí trong này một chút a.

Tự nhiên Giang Trần không có chút hứng thú nào với hồ nữ gì đó.

Sinh ý của ngọc lâu này quả thực rất có nguyên tắc, cũng không có hỏi thân phận Giang Trần, cũng không thấy hắn ta lẻ loi một mình mà sinh ra sự khinh thị.

Rất nhanh đã sắp xếp cho Giang Trần một chỗ ngồi gần cửa sổ. Ngoài cửa hồ là một hồ nước, từng cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, hồ nước lăn tăn gợn sóng, nhìn qua cảnh cực kỳ đẹp đẽ.

- Công tử, đây là rượu của ngài, còn có một chút trái cây để ngài thưởng thức nữa.

Giang Trần gật đầu:

- Công tử một mình độc bước, có cần tìm một vị tỷ tỷ cùng đối ẩm với công tử hay không?

Giang Trần mỉm cười:

- Nếu như ta cần thì lại tìm các ngươi.

Giang Trần không cần người đối ẩm gì đó.

Một mình một bầu rượu, ở trên bàn nhàn nhã tự tại uống rượu. Đồng thời hắn cũng dùng thần thức quan sát tất cả những khách nhân đang uống rượu chung quanh.

Những khách nhân đang uống rượu này thoạt nhìn thân phận bất phàm.

Loại địa phương như vậy, tán tu bình thường sẽ không tới. Muốn tới cũng là tồn tại mà ai cũng biết trong giới tán tu.

Chỉ là Giang Trần thoáng cảm nhận một chút, chỉ là cũng không có nhận được tin tức mà mình cần.

Những khách nhân này cũng không có ai viết mấy chữ thập đại thần quốc lên trên mặt.

Giang Trần cũng không có nóng nòng, ước chừng một phút đồng hồ sau, bên ngoài cửa lại có một nhóm người đi vào, nhân số không ít.

Sau khi Giang Trần nhìn rõ tướng mạo đám người này xong, quả thực hắn cả kinh không nhỏ.

NHóm người này không ngờ lại là những thiên tài của Đa Văn thần quốc mà hắn từng nhìn thấy ở Đông Duyên đảo. Những thiên tài này cũng tới Kỳ tích chi thành của Lam Yên đảo vực hay sao?

Những người này không có xảy ra xung đột với Giang Trần trong Hắc Yểm sơn mạch. Hơn nữa Giang Trần cũng thay đổi y phục, cho nên những người gọi là thiên tài này cũng không có chú ý tới Giang Trần.

Giang Trần tính toán một chút, những người vào đây khoảng chừng hơn mười người. So với lần trước rõ ràng ít hơn một ít người, tương đối mà nói, là một ít gương mặt tương đối thành thục hơn.

Giang Trần suy đoán, đây là thiên tài của tám đại thế gia trong Đa Văn thần quốc. Có một ít thiên tài thoạt nhìn còn lớn hơn lần trước một ít, tuổi tác đoán chừng không sai biệt lắm với Giang Trần hắn, thậm chí còn lớn hơn một chút.

Lần trước đệ tử tám đại thế gia xuất hiện ở Đông Duyên đảo đều là mười mấy tuổi, hơn hai mươi tuổi, không có một ai vượt qua ba mươi tuổi.

Nhóm người này hiển nhiên đã đặt phòng cao cấp, cho nên đi thẳng lên trên.

Trùng hợp hơn là phòng cao cấp của những người này cùng với khu vực nơi Giang Trần đang ngồi cách coi như là gần. Có động tĩnh gì Giang Trần đều có thể nghe thấy được.

Giang Trần không có biểu hiện gì, giống như không thấy được đám người kia.

Thần thức hơi phóng ra, nghe ngóng động tĩnh bên này.

Quả nhiên những tên này mặt mày hớn hở đều đang thảo luận chuyện Tuyên gia, Tiết gia và Khuông gia trong tám đại thế gia.

Nghe khẩu khí của bọn họ rõ ràng mang theo ý tứ hả hê nồng đậm. Không thể nghi ngờ, tám đại thế gia này, quan hệ cũng không quá hòa hợp.

- Ha ha, nghe nói ba đại thế gia kia đưa ra kháng nghị với Kỳ tích chi thành. Cảm thấy Kỳ tích chi thành không coi trọng treo thưởng của bọn họ a.

- Người tam gia này hiển nhiên điên rồi. Đánh mất hết thể diện của Đa Văn thần quốc chúng ta.

- Cũng không phải vậy sao? Loại chuyện mất mặt này còn không biết xấu hổ đi tuyên dương khắp nơi. Lâu như vậy rồi không bắt được, tam gia này đều là phế vật a. Ngay cả hung thủ cũng không bắt được. Hung thủ kia có thể có bao nhiêu thần thông quảng đại chứ? Chẳng lẽ có thể bốc hơi trong nhân gian hay sao?

- Việc này a, càng kéo dài càng không xong. Theo ta thấy, chuyện này thời gian trôi qua càng dài sẽ trở thành trò cười của cả Vạn Uyên đảo.

- Sai, không phải sẽ trở thành, mà đã trở thành rồi

NHững người này, trong thanh âm hơn phân nửa đều tràn ngập ý tứ cười nhạo. Hiển nhiên bọn họ đối với chuyện ba nhà kia không cảm thấy đồng bệnh tương liên gì cả, ngược lại còn âm thầm hả hê.

- Lại nói cũng kỳ quái, Giang Hoàng kia rốt cuộc có địa vị gì? Ngay cả Đông Duyên đảo cũng không điều tra ra được địa vị của hắn. Hơn nữa mấy người duy nhất khi hắn tiến vào Đông Duyên đảo rồi quen biết cũng biến mất trong Đông Duyên đảo. Giống như từ trước tới nay bọn họ chưa từng xuất hiện qua vậy.

- Quản hắn có địa vị khỉ gió gì. Dù sao lai lịch nhất định không nhỏ. Bằng không mà nói, muốn tiêu diệt Khuông Dung và Tuyên Duệ, thật sự không có dễ dàng như vậy.

- Lại nói chúng ta cũng có chút may mắn a. Nếu như đổi lại là chúng ta gặp phải đối phương, nói không chừng kết cục cũng không khác Tuyên DUệ và Khuông Dung là bao.