Sát Thần Chí Tôn - Giang Thần

Chương 2795: Kinh hãi rớt mắt (2)



Kỳ thật giờ phút này Yến Thanh Tang cũng có cảm giác như mộng ảo, hắn cũng không nghĩ tới, đề thứ nhất này, lại có thể thuận lợi như thế.

Thời điểm mí mắt của Giang Trần nhúc nhích, hắn thậm chí không có kịp phản ứng. Thẳng đến Giang Trần liên tục ám chỉ, hắn mới kịp phản ứng.

Vốn hắn cũng có chút bối rối, nhưng Giang Trần thông qua truyền thức, nói đáp án cho hắn biết, hắn không hề nghĩ ngợi, liền thốt ra.

Không nghĩ tới, đáp án lại chính xác, Yến gia, rõ ràng lấy được 10 điểm!

Lúc Yến Thanh Tang ngồi xuống, lòng tràn đầy vui mừng, chuẩn bị hướng Giang Trần nói chút gì đó, lại nghe Giang Trần thần thức truyền âm:

- Không nên phân tâm, chuyên chú.

Yến Thanh Tang đã không phải lần thứ nhất ở trên người Giang Trần nếm đến ngon ngọt, một thời gian ngắn cũng tĩnh thần lại, không hề đắc ý quên hình.

Hắn có dự cảm, lần này Thiệu huynh đệ cổ động hắn tham gia luận bàn đan đạo, chỉ sợ là có hi vọng nhất định, bằng không thì tuyệt đối không đến mức cầm một trăm triệu Thiên Linh thạch kia đi tham gia náo nhiệt.

Nghĩ tới đây, ý chí chiến đấu của Yến Thanh Tang, cũng lập tức tăng gấp đôi.

- Tất cả mọi người nghe kỹ, đây là đề thứ hai. Phía dưới là một đan phương, cái đan phương này là đan phương chính xác, nhưng bên trong có hai loại Linh Dược phụ tá, tồn tại chỗ sơ suất nhất định. Ai có thể dùng tốc độ nhanh nhất tìm ra nơi sơ suất, liền nhấc tay đoạt đáp. Nhớ kỹ, một khi nhấc tay, phải lập tức đáp ra. Nếu không, liền coi là ăn gian. Khấu trừ mười điểm tích lũy! Cho nên đề này, các ngươi trước nhìn rõ ràng, lại nhấc tay đoạt đáp.

Tử Xa Mân phất tay một cái, trên hư không hiện ra một đồ quyển giả thuyết, văn tự thập phần lập thể xuất hiện ở trên đồ quyển.

Đương nhiên đó là một đan phương.

Giang Trần giương mắt quét qua, trong lòng cười thầm.

Đan phương này là thượng cổ đan phương, bất quá loại đan phương này rất ít được lưu ý, hơn nữa tác dụng của nó cũng rất ít được lưu ý.

Cho nên, loại đan phương này, trừ khi những Đan Đạo Đại Sư kia, nhàn rỗi không có chuyện gì làm, mới có thể nghiên cứu nó.

Kiếp trước Giang Trần là Đan Đạo Đại Sư, hoàn toàn là thuộc về chủng loại cực độ nhàn rỗi không có chuyện gì làm, cho nên, hắn đọc khắp Chư Thiên, đan phương ít lưu ý gì chưa thấy qua?

Cho nên, vừa nhìn thấy đan phương này, trong lòng hắn liền hiểu rõ.

Con mắt quét qua, tựa như tia chớp, liền nhìn rõ chỗ sơ suất trong đan phương. Lập tức lại hướng Yến Thanh Tang ném đi một cái ánh mắt.

Kỳ thật hiện tại, Yến Thanh Tang cũng không lưu ý đan phương kia. Hắn duy nhất chú ý, là Giang Trần. Hắn biết rõ, mình chú ý đề mục không có ý nghĩa, nghiên cứu mười năm cũng không có khả năng nghiên cứu ra trò. Chỉ có Thiệu Uyên huynh đệ, mới là bách khoa toàn thư của hắn.

Nhìn thấy mí mắt của Giang Trần khẽ động, Yến Thanh Tang hai lời chưa nói, lại giơ tay lên.

Lần này, toàn trường xôn xao. Mọi người đều bị Yến Thanh Tang làm như vậy có chút hỏa khí rồi.

Đây là cái tình huống gì a, Yến Thanh Tang này là quyết tâm để cho mọi người ngột ngạt sao? Còn có thể vui sướng chơi đùa hay không? Làm như vậy, người khác còn có cơ hội sao?

Mấu chốt nhất là, Yến Thanh Tang này, chẳng lẽ một lần đụng phải chuột chết, hai lần còn có thể đụng tới? Cái vận khí này cũng không tránh khỏi quá nghịch thiên đi.

- Ngươi lại biết rõ?

Ngay cả Hạ Hầu Anh, cũng có chút ngoài ý muốn. Ánh mắt lãnh diễm kia nhìn xéo qua Yến Thanh Tang, giọng điệu có chút không vui.

Yến Thanh Tang cười hắc hắc, lại không để ý tới Hạ Hầu Anh nghi vấn.

Mà nói với Tử Xa Mân:

- Tử Xa đại nhân, cái đan phương này, là Thượng Cổ Thanh Linh Đan, giống như có thể dùng để tinh lọc Linh lực, đối với những người chuyên môn tu luyện thuộc tính công pháp nào đó mà nói, có được tác dụng tinh lọc nhất định. Nhắc tới hai chỗ sơ suất, chính là Thủy Vận tử, còn có Thanh Tịnh Thảo. Hai loại tài liệu phụ tá này, nghe danh tự, tựa hồ cùng Thanh Linh Đan rất phù hợp, trên thực tế, hai loại tài liệu kia, dược tính quá mức bá đạo, không thích hợp loại hình đan dược tính chiết xuất như Thanh Linh Đan. Ân, trả lời hoàn tất.

Yến Thanh Tang nói xong, còn làm bộ thụ giáo hướng Tử Xa Mân khom người thi lễ một cái.

Không thể không nói, Yến Thanh Tang biểu hiện, quá mức nghịch thiên. Ngay cả Tử Xa Mân, sau khi nghe đáp án của Yến Thanh Tang, cũng có chút ít động dung, nhìn qua Yến Thanh Tang thật lâu, trong lúc nhất thời vậy mà cũng có chút khó tin.

- Ngươi gọi Yến Thanh Tang?

Tử Xa Mân hít sâu một hơi.

- Vâng, vãn bối Yến Thanh Tang.

Yến Thanh Tang thoải mái trả lời.

- Ngươi mai khai hai độ, liền trúng lưỡng nguyên, nội tình đan đạo, lại không biết từ đâu mà đến? Chẳng lẽ nội tình đan đạo của Yến gia ngươi, thật không ngờ thâm tàng bất lộ?

Hiển nhiên Tử Xa Mân cũng có chút ít ngoài ý muốn, nhịn không được hỏi thăm một chút. Phải biết rằng, hai đạo đề mục kia thoạt nhìn không phải đặc biệt khó, nhưng đối với thiên tài trẻ tuổi mà nói, muốn đáp được, nhất định phải có lịch duyệt cùng nội tình kinh người mới được.

Đây cũng là nguyên nhân tại sao Tử Xa Mân kinh ngạc như thế.

- Tử Xa tiền bối, ta có thể trả lời hai đề, là thật sự có chút may mắn. Lần trước đi Lam Yên đảo vực, tham gia Cổ Ngọc thịnh hội, đạt được một ít Cổ Ngọc truyền thừa. Trong đó giống như có một Cổ Ngọc lưu lại truyền thừa đan đạo, có rất nhiều trí nhớ đan đạo của vị tiền bối kia, cho nên...

Lời này vừa nói ra, toàn trường một mảnh nghị luận. Ánh mắt mọi người, đều hiện lên một tia ghen ghét. Cái này là số mệnh nghịch thiên bực nào a?

Nếu thật là được Thượng Cổ đan đạo tiền bối trí nhớ truyền thừa, vậy ở trong luận bàn đan đạo này, Yến Thanh Tang kia, chẳng phải là muốn một cành siêu quần xuất chúng?

Mà Tử Xa Mân, sau khi nghe vậy, cũng trực tiếp im lặng.

Khó trách tiểu tử này nghịch thiên như thế, nguyên lai có kỳ ngộ này. Bởi như vậy, hắn ngược lại có chút khó xử rồi. Dùng biểu hiện của Yến Thanh Tang, nếu như tiếp tục như vậy nữa, vậy đối với những người khác mà nói, thật sự là quá đả kích. Hoàn toàn là hành hạ đến chết a.

Đừng nói những thiên tài trẻ tuổi này, dù là Tử Xa Mân hắn, chẳng lẽ dám nói mình so với Thượng Cổ Đan sư càng ngưu bức hơn?

Tử Xa Mân nhịn không được hỏi:

- Truyền thừa trí nhớ của ngươi, rốt cuộc là hạng đẳng cấp gì?

Lúc này Yến Thanh Tang lại khiêm tốn:

- Chỉ là một Đan Đế, không có đến Thiên Vị.

Không tới Thiên Vị? Tử Xa Mân nghe xong lời này, trong nội tâm an tâm một chút, bất quá hắn vẫn còn có chút không tin, nhìn Yến Thanh Tang từ trên xuống dưới:

- Ngươi xác định chỉ là cấp độ Đan Đế?

- Đúng vậy, ta cũng muốn hắn là Thiên Vị, thế nhưng nếu như là Thiên Vị, chỉ sợ vãn bối còn không dung hợp được truyền thừa Cổ Ngọc của hắn a.

Vẻ mặt của Yến Thanh Tang phiền muộn, cái hành động này ngược lại là phi thường hoàn mỹ.

Hắn nói như vậy, những người khác ngược lại là đã tin tưởng. Nếu quả thật cấp bậc rất cao, tu vi bản thân của Yến Thanh Tang lại không có đột phá Thiên Vị, nhất định là dung hợp không được.