Sát Thần Chí Tôn - Giang Thần

Chương 322: Đường Long xoay người 2



Cổ đại đội trưởng giết mấy người, phảng phất như giết mấy con gà, không thèm để ý, quay người đối với Đường Long nói:

- Đường Long, cho ngươi ba ngày nghỉ, ba ngày sau, đến tổng bộ Long Nha vệ báo danh! Nhớ kỹ, không nên đi muộn. Tiến vào Long Nha vệ, phải tuân thủ quy củ của Long Nha vệ!

- Vâng!

Đường Long nghiêm người, làm tư thế quân nhân, chào theo nghi thức quân đội.

- Tốt rồi, chúng ta đi trước một bước. Chuyện trong nhà, ngươi an bài thoáng một phát.

Cổ đại đội trưởng vung tay lên, một đám Long Nha vệ mang theo thi thể, gào thét mà đi.

Hoàng Dực Nha Long đầy trời cùng một chỗ bay đi, có thể nói là che khuất bầu trời, muôn hình vạn trạng, làm cho trong lồng ngực Đường Long bành trướng ngàn vạn, kích động không thôi.

Qua không được mấy ngày, hắn có thể gia nhập loại đội ngũ này, có thể thành một phần tử của bọn hắn. Có thể như bọn hắn, kiêu ngạo mà sống!

- Ca, vừa rồi, quả thực là quá đẹp trai xuất sắc rồi!

Đường Trọng kích động đẩy xe lăn, hận không thể đứng lên.

Đường Long cũng cười khổ:

- Soái là soái, thế nhưng mà loại sự tình này, về sau vẫn là đừng có nữa. Vừa rồi một khắc kia, ta cơ hồ hoài nghi, lần này chúng ta muốn xong đời. Ta cũng chuẩn bị cùng bọn họ liều chết đánh cược một lần rồi.

- Ca, bây giờ ngươi là Long Nha vệ, Lục phẩm Long Nha vệ, về sau, xem ai dám khi dễ chúng ta!

Ở trong khẩu khí của Đường Trọng, lộ ra kiêu ngạo thật sâu, vẻ hưng phấn này, cũng sắp bay lên trời rồi.

Đường Long cũng như nằm mơ, nếu không phải trên mặt đất còn có vết máu, hắn cơ hồ hoài nghi mới vừa rồi là mình nằm mộng.

- Tiểu Thanh, cho ngươi sợ hãi a?

Đường Long xoay người, nhìn thê tử chấn kinh như nai con, có chút áy náy nói.

Tiểu Thanh lắc đầu:

- Đường Long ca, ta không sao. Chỉ cần có ngươi, ta sẽ không sợ.

Đường Long cười cười:

- Ngươi đừng sợ, về sau nhà của chúng ta, khẳng định không có việc gì rồi. Tiểu Thanh, ngươi đi mua một ít thịt cá, ta lấy nước rửa cửa ra vào, vết máu kia nhìn rất khó chịu.

- Ân.

Tuy Tiểu Thanh bị chút kinh hãi, nhưng hài tử xóm nghèo, loại huyết tinh ẩu đả này gặp rất nhiều, cũng không sợ tới mức ngay cả cửa cũng không dám ra.

Đang muốn đi ra ngoài, phát hiện láng giềng đã sớm thò đầu ra nhìn, từ trong nhà đi ra, nguyên một đám chen đến cái hẻm nhỏ chật ních.

- Ơ, Tiểu Thanh, ngươi đi đâu vậy?

- Đừng ra phố nữa, nhà của chúng ta mới làm nửa con dê, quay đầu lại cầm một cái đùi đi.

- Tiểu Thanh, ngươi xem, đây là Trương thúc ngươi buổi sáng đánh cá trở về, còn tươi lắm, đến, cầm hai con về ăn, đừng ghét bỏ.

- Tiểu Thanh, nhà của chúng ta không có cái gì, chỉ có mấy con gà. Ta bắt một con gà mái cho ngươi, hầm cách thủy ăn, rất bổ.

- Tiểu Thanh, nhà của chúng ta chỉ có một con gà mẹ, không nỡ giết, mỗi ngày đều đẻ trứng. Thẩm cho ngươi một rổ trứng gà, ngươi nhìn ngươi, sắc mặt có chút xanh, khí sắc không tốt lắm, về sau nên bồi bổ a.

Tiểu Thanh chân tay luống cuống, những hàng xóm láng giềng này, bình thường cũng không có nhiệt tình như vậy a! Như thế nào thoáng cái nhiệt tình thế kia?

Tuy tính cách Tiểu Thanh hướng nội, nhưng mà không thích chiếm món lợi nhỏ của người, bề bộn từ chối không muốn, muốn đi ra ngõ nhỏ mua đồ.

- Tiểu Thanh, đừng khách khí như vậy. Ngươi nhìn sắc trời đã trễ, bây giờ đi mua, lúc nào mới có ăn a?

- Hơn nữa, bán hàng rong trên đường, nói không chừng đều thu quán rồi. Lúc chiều, thịt cá cũng không tươi, đừng đi nữa.

- Đường Long, ngươi cũng không biết thương thê tử a? Mau tới mau tới, gọi Tiểu Thanh về đi, những vật này, đều nhận lấy, đừng khách khí với chúng ta. Chúng ta những thúc thúc bá bá này, đều là nhìn các ngươi lớn lên, giúp đỡ lẫn nhau, đây không phải nên làm sao?

Đường Long cười cười, những hàng xóm láng giềng này, bỗng nhiên chạy đến đưa ôn hòa, đưa tấm lòng yêu mến, thường ngày là khẳng định không có khả năng.

Hôm nay khác thường như vậy, tự nhiên là bởi vì Long Nha vệ!

Bởi vì một màn rung động vừa rồi kia, bởi vì Đường Long hắn hôm nay cá chép vượt long môn, thành Lục phẩm Long Nha vệ.

Lục phẩm Long Nha vệ, sẽ đạt được một vị trí Lục phẩm quý tộc. Một nhà Đường Long hắn, từ nay về sau thoát khỏi thân phận bình dân, trở thành quý tộc.

Mặc dù chỉ là Lục phẩm, nhưng ở khu vực xóm nghèo, nhất là trong ngõ nhỏ này, tuyệt đối là đầu tiên, cũng có khả năng là cuối cùng!

- Tiểu Thanh, các thúc thúc bá bá đã nhiệt tình như vậy, liền nhận lấy đi. Quay đầu lại cho bọn hắn ít tiền, không cần phải đi mua.

Đường Long cười cười, chắp tay nói:

- Các vị thúc thúc bá bá, chuyện vừa rồi, khiến các ngươi sợ hãi.

- Không có, Đường Long, hôm nay ngươi xem như phát đạt, chỉ sợ qua không được bao lâu, liền sẽ ly khai nơi đây? Sau này thường về thăm chúng ta a.

- Đúng vậy, đừng quên láng giềng chúng ta.

- Đứa nhỏ Đường Long này, từ nhỏ ta xem hắn có thể thành đại sự. Long Nha vệ, chậc chậc, về sau ở trên bầu trời bay tới bay lui, nhất định rất phong quang.

- Tiểu Lục, nhìn thấy chưa? Đừng suốt ngày mò mẫm lăn lộn, học tập Đường ca nhiều một chút. Nếu ngươi có thể tiến vào Long Nha vệ, dù là thực tập, cha cũng có thể chết nhắm mắt.

Đêm đó, bữa tối nhà Đường Long, phong phú trước nay chưa từng có. Hắn cũng không có mời hàng xóm láng giềng tới, người quá nhiều, mời không hết.

Đành phải để sau này cho bọn họ một ít tiền bạc.

- Ca, ta mời ngươi một chén, ngươi lần này, thật là nhất phi trùng thiên. Về sau, Đường gia chúng ta, cũng là quý tộc rồi.

Đường Long trăm mối cảm xúc ngổn ngang:

- Đến, hai huynh đệ chúng ta, kính Nhị lão quá cố một chén. Tiểu Thanh, ngươi cũng tới.

Sau khi uống mấy chén, Đường Trọng lại nói:

- Ca, bọn hắn đều nói Trần thiếu Trần thiếu, chính là Giang Trần kia sao? Ta xem chúng ta có nên đi cảm tạ thoáng một phát hay không?

- Ân, cái này là tất yếu. Chờ ta đi Long Nha vệ báo danh xong, có cơ hội nghe ngóng địa chỉ của Trần thiếu, bằng không thì muốn cảm tạ, cũng không biết chạy đi đâu.

...

Giờ phút này, Giang Trần lại hồn nhiên không biết vận mệnh của Đường Long, ở trong vòng một canh giờ ngắn ngủn, đã xảy ra chuyển hướng triệt để, hắn chỉ cảm thấy Đường Long không tệ, hiện tại lại bị bộ đội biên phòng khai trừ, cho nên cùng Điền Thiệu nói một câu, nhờ hắn chiếu cố thoáng một phát mà thôi.

Sau đó vài ngày, mỗi ngày Giang Trần đều không ngừng kiên trì, dẫn Ngũ Long chi khí trong cơ thể, miêu tả khí hải, rèn luyện khí hải, tăng thực lực lên.

Theo thời gian trôi qua, cách Mê Cảnh Thu Liệp, cũng càng ngày càng gần.

Ngày hôm nay, Đan Phi lại khoan thai mà đến.

Bất quá lần này, Câu Ngọc đã bế quan, trùng kích Tiên cảnh, hai nữ nhân này, thật không có đối chọi gay gắt.

- Giang Trần, ta như thế nào nghe nói, ngươi cùng ta tổ đội, giống như có chút không muốn?

Dáng tươi cười của Đan Phi mang theo vài phần ranh mãnh.

- Đan Phi tỷ, ngươi từ xa chạy tới, sẽ không vì hỏi cái này chứ?