Về đến nhà, tôi vừa bước lên bậc thềm đã nghe thấy tiếng ai đó đang nói chuyện ngoài sân.
Khi tôi bước tới, dưới chân đột nhiên đá vào thứ gì đó.
Triệu Gia Hân lập tức đứng dậy khỏi ghế mây, vẻ mặt hơi hoảng hốt khi nhìn thấy tôi.
“Cô đang gọi cho ai thế?” Tôi cau mày hỏi cô ta.
"Không, không có ai cả"
Đối phương nhanh chóng bình tĩnh lại, bình thản nhìn tôi.
Kỹ năng diễn xuất không tệ nha.
Tôi biết rõ Triệu Bảo Lâm sẽ không bao giờ dễ dàng cắt đứt liên lạc với Triệu Gia Hân.
Nếu cô ta thông minh hơn một chút và không muốn tìm đường chết chỉ cần im lặng ở lại Lục gia cho đến khi tốt nghiệp hoặc du học nước ngoài sẽ không thành vấn đề.
Khả năng cao là mẹ tôi sẽ tìm cho cô ta một nhân duyên tốt để cô ta có thể sống mà không phải lo lắng về cơm ăn áo mặc suốt đời sau này.
Đáng tiếc, Triệu Gia Hân đã được định sẵn là người không an phận.
Mới đêm qua, tôi còn nghe thấy cô ta hỏi Lục Trạch Duẫn vay tiền.
Bạn biết đấy, cho dù cô ta không phải là con ruột của Lục gia thì số tiền tiêu vặt hàng tháng của cô ta cũng sẽ không dưới sáu con số.
Chỉ là một học sinh mà thôi, tiền tiêu vặt tận sáu con số vẫn chưa đủ à?
Nếu cô ta dùng số tiền đó để trợ cấp cho vợ chồng Triệu Bảo Lâm thì thật quá ngu xuẩn.
Bởi vì với lòng tham không đáy của cặp vợ chồng đó thì có là núi vàng dâng đến cũng không thể thoã mãn họ.
Tuy nhiên, đây không phải việc của tôi, cô ta muốn đâm đầu vào bụi rậm thì ai cũng không ngăn được.
Đang định quay lại.
"Bố mẹ đi dự tiệc rồi, anh trai nói chúng ta sẽ tổ chức tiệc nướng ngoài sân, cô có đi không?"
Triệu Gia Hân đột nhiên hỏi tôi.
Cô ta tốt bụng từ bao giờ vậy?
“Không cần……”
Lời vừa ra đến miệng, liền bị tôi nuốt ngược trở lại, đổi giọng nói:
"Được thôi."
24.
Tôi thay quần áo và đi ra sân sau, nơi tôi nhìn thấy vài khuôn mặt xa lạ.
Họ đều là con trai, còn rất trẻ, nhiều nhất là hơn tôi hai ba tuổi.
"Này, Lục Trạch Duẫn, đây là..."
Một nam sinh trông bất cần đời nhìn thấy tôi.
Lục Trạch Duẫn đang nướng thịt, nghe được lời này liền ngước mắt lên.
Một chút ác ý hiện lên trên mắt anh ta.
"Dì của tôi đấy"
Các chàng trai không tin điều đó.
"Thật không vậy, dì cậu vậy mà trẻ đẹp vậy à"
"Ôi, anh à, sao anh lại nói vậy?"
Triệu Gia Hân trừng mắt nhìn Lục Trạch Duẫn một cách nũng nịu cười hùa, như thể cô ta đang thay tôi bênh vực kẻ yếu.
Tôi hiện tại rất muốn học cách trợn mắt sao cho giống Trần Mina.
Tôi muốn quay người bỏ đi, nhưng sau một hồi do dự, tôi quyết định ở lại.
Nếu tôi rời đi như vậy, bọn họ có thể sẽ nói điều gì đó không tốt về tôi.
Thế là tôi lại ngồi xuống chiếc ghế mây một cách thoải mái.
Lục Trạch Duẫn nướng xong thịt ba chỉ, bày ra đĩa.
"Anh Nhất Hàng, anh Hữu Nhâm, anh Giang Vũ, thịt nướng đã sẵn sàng rồi a"
Triệu Gia Hân nhiệt tình mời gọi từng người, ngoại trừ tôi.
Mọi người ùa vào bàn tán về mùi thịt nướng.
Dường như đã hoàn toàn quên mất tôi còn ở đó.
Triệu Gia Hân mơ hồ liếc mắt nhìn tôi, đuôi lông mày đắc ý thấy rõ.
Muốn dùng cách này để khiến tôi khó xử à, thật ngây thơ.
Trong khi họ đang ăn, tôi bấm điện thoại và đi vào WC.
Những người đó chắc tưởng tôi đi luôn, khi tôi quay lại sân sau, tôi nghe thấy họ đang nghị luận sôi nổi.
"Lục Trạch Duẫn, em gái cậu nhìn rất ngầu nha"
“Thật đấy, trông không giống người đến từ khu ổ chuột chút nào”
"Sao tôi cảm thấy quan hệ giữa hai anh em các người không tốt lắm?"
Giọng nói của Lục Trạch Duẫn tràn đầy khinh thường.
“Các cậu muốn loại em gái này thì lấy luôn đi, tôi không quan tâm.”
"Vậy thì tôi không khách khí nữa, em gái thì tôi không cần, ngược lại không chừng có thể làm bạn gái của tôi nha, hehe."
"Khẩu vị nặng lắm rồi"
"Gì chứ, không phải rất đẹp à?"
“Loại đến từ khu ổ chuột có mấy đứa sạch sẽ chứ, không ngại bẩn à?”
"Này, đó là em gái cậu đấy, cậu làm anh mà dám nói vậy à?"
"Gia Hân, mấy tin đồn về cái đó của cô ta ở quê nhà cũng không ít, tôi khuyên các cậu chỉ nên chơi cho vui thôi, đừng coi là thật"
……
Tôi cảm thấy ngực mình đập dồn dập không ngừng, giống như có ai đang đánh trống liên tục.
Huyệt Thái Dương động động nhức nhức.
Tay tôi không khỏi run rẩy.
Đúng là không biết sống chết mà, cứ nhất định phải chạm cho bằng được vào họng súng của tôi.
Được rồi, vậy mọi người cùng đồng quy vu tận nhé!!!