Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (FULL)

Chương 1482: Được ăn cả ngã về không



Chương 1482: Được ăn cả ngã về không.

Trên vách đá mênh mông, một tòa cung điện hắc thạch dùng tốc độ không tưởng nổi bay lướt qua. Cung điện phi hành cực tốc, thời điểm xé rách đại khí, hình thành sóng âm rung động lắc lư mãnh liệt.

Tràng diện như vậy tự nhiên khiến cho tà linh chú ý, theo sau một tiếng gầm nhẹ, vài chục con tà linh bay lên đuổi theo cung điện hắc thạch.

Mắt thấy những tà linh này không muốn sống, sắc mặt Lâm Minh lạnh lùng, tinh thần lực liên lạc với Hỗn Nguyên chi môn, rát nhiều Tử Dương tinh được ném vào bên trong trận pháp thiêu đốt. Tốc độ Hỗn Nguyên Ma Cung càng thêm khủng bố, chỉ nghe tiếng vang ầm ầm, những quỷ vật chắn trước Ma Cung bị đụng nát bấy.

- Hay!

Trong cung điện, Tiểu Ma Tiên cao hứng vỗ tay không ngừng.

- Tại sao ngươi không có nói cho ta biết trước, rõ ràng có bảo vật như vậy, thế nào lại không lấy ra sớm? Không phải ngươi muốn chờ Thiên Minh Tử tới, khiến cho bổn cô nương chật vật như thế.

Lâm Minh nói.

- Ta đợi địch nhân đến là vì muốn xác định xem người này là ai, nghiệm chứng suy đoán của ta đúng hay sai.

Lâm Minh vốn cho rằng đế tử Na Kỳ sẽ đuổi theo, nhưng không ngờ lại là Thiên Minh Tử. Như thế xem ra, Thiên Minh Tử chính là đế tử Na Kỳ gọi đến, sau đó bọn hắn chia làm hai đường đuổi giết mình. Mà đội của Thiên Minh Tử chỉ có mình hắn, đội còn lại chính là Na Kỳ cùng Chu mập mạp và Tri Chu huynh đệ.

- Hôn Nguyên Ma Cung? Chẳng lẽ là do Hỗn Nguyên Thiên Tôn luyện chế?

Tiểu Ma Tiên đối với lịch sử của thần vực hiểu biết rất nhiều. Chỉ cần nghe hai chữ Hỗn Nguyên, nàng liền nghĩ đến Hỗn Nguyên Thiên Tôn.

- Đúng vậy!

- Trách không được, thì ra là Hỗn Nguyên Thiên Tôn, ngay cả gia gia của ta sợ rằng cũng không thể luyện chế được bảo vật như vậy.

- Răng rắc!

Một tiếng bạo nỏ vang lên, đột nhiên Hỗn Nguyên Ma Cung chấn động, tựa hồ va chạm vào thứ gì đó. Lâm Minh và Tiểu Ma Tiên thiếu chút nữa ngã bổ nhào vào nhau.

- Như thế nào?

Tiểu Ma Tiên cả kinh nói.

- Đụng phải lực trường!

Lâm Minh nhíu mày, thần thức đưa vào trong ngọc bội, phát hiện mình đi nhầm đường.

Hắn một mực dựa theo đường vân trong đế ngọc mà tránh thoát khỏi rất nhiều sát cơ. Thế nhưng Lâm MInh đối với hàm nghĩa của đủ mọi loại đường vân trong đế ngọc còn khong rõ ràng lắm. Thứ hai Hỗn Nguyên Ma cung bay quá nhanh, Lâm Minh cũng không kịp cẩn thận phân tính, chính vì thế mới xuất hiện tình huống đụng vào lực trường.

- Bồng!

Va chạm vừa rồi khiến cho mấy trăm khỏa Tử Dương tinh duy trì trận pháp Ma Cung vỡ thành bụi phấn. Ngay cả Cửu Dương ngọc ở trung tâm trận pháp cũng xuất hiện vết rạn.

Thấy vậy, Lâm Mình nhíu mày. Hỗn Nguyên Ma Cung cường đại không phải là giả, nhưng bất luận sự cường đại nào cũng đều có nguyên do của nó.

Nếu có một vị Thiên Tôn chủ trì Hỗn Nguyên Ma Cung, có thể khu động nó rất nhẹ nhàng. Nhưng tu vi Lâm Minh có hạn, không có năng lực trực tiếp khu động Hỗn Nguyên Ma cung mà phải nhờ vào ngoại vậy. Đây cũng là lý do mà ngay từ đầu, Lâm Minh không lấy Hỗn Nguyên Ma Cung ra. Đây là còn át chủ bài bảo vệ tính mạng của hắn, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, hắn sẽ không dễ dàng vận dụng.

- Ngươi còn có Cửu Dương ngọc không?

Tiểu Ma Tiên nhìn tám khỏa Cửu Dương ngọc ở trung tâm trận pháp vị nứt vỡ, mi mắt nhảy dựng lên.

Những tiếng bạo nổ vang lên, tám khỏa Cửu Dương ngọc hóa thành tro bụi. Tốc độ tiêu hao này quá kinh người.

Lâm Minh lấy ra toàn những mảnh vỡ Cửu Dương ngọc, đổi lại tám khỏa mới. Đồng thời bỏ đại lượng Tử Dương tinh bên cạnh Cửu Dương ngọc thiêu đốt, bổ sung năng lượng cho trận pháp.

- Ngươi có Cửu Dương ngọc?

Lâm Minh nhìn Tiểu Ma Tiên.

- Có!

- Lấy ra đi!

Lâm Minh nói ngắn gọn.

Tiểu Ma Tiên lấy toàn bộ Cửu Dương ngọc trong người ra, tổng cộng có hai mươi mấy khỏa. Lâm Minh cũng lấy ra một khối Cửu Dương ngọc hình tứ phương tương đương với mấy trăm khỏa Cửu Dương ngọc ra đặt xuống sàn cung điện.

- Khối Cửu Dương ngọc này lớn như vậy!

Tiểu Ma Tiên nhìn thấy khối Cửu Dương ngọc Lâm Minh mới lấy ra mà giật mình, điều này thật sự quá xa xỉ! Lâm Minh rốt cuộc là có cơ duyên gì mà lại giàu có như vậy?

Lâm Minh nói:

- Chỗ Cửu Dương ngọc này đủ để chèo chống trong mọt khoảng thời gian dài. Nhưng nếu chúng ta bị Thiên Minh Tử chính diện tấn công, chỗ Cửu Dương ngọc này chỉ đủ dùng trong một buổi. Nói cách khác, chúng ta mà bị Thiên Minh Tử đuổi kịp, nhất định lâm vào tử lộ.

Lâm Minh rất nhanh phân tích tình hình hiện tại.

- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? Cũng không thể một mực chạy vòng vèo được. Nếu không sớm muộn gì năng lượng của chúng ta cũng sẽ bị tiêu hao hết.

Tiểu Ma tiên căn bản không cần dùng thần thức dò xét, cũng biết được Thiên Minh tử đang đuổi sát theo sau.

Trong Táng Thần Lĩnh phi hành cấp tốc chính là chuyện không muốn sống. Ngay cả Đại giới Giới Vương cũng không điên cuồng như vậy. Nhưng hiện tại phía trước có Hỗn Nguyên Ma Cung đi trước mở đường, mặc kệ là dạng quỷ vật gì đều bị đánh nát.

Chính vì thế mà năng lượng của Hỗn Nguyên Ma Cung tiêu hao cực nhanh. Mà Thiên Minh Tử cũng vì thế lại trở nên nhẹ nhõm, không có trở ngại gì quá lớn.

- Chúng ta muốn vứt bỏ Thiên Minh Tử cũng chỉ có thể chạy đến địa phương hắn không dám đi... Hiện giờ chúng ta đi tới đó.

- Ngươi nói là.

Tiểu Ma Tiên nghe vậy cũng phải rùng mình. Địa phương chính thức để cho cường giả Đại giới Giới Vương không dám vào chỉ có Uông Tử Cốc, nơi mà ngay cả Thiên Tôn đi vào cũng chết.

- Lâm Minh! Ngươi muốn đi Uông Tử Cốc!

Dù Tiểu Ma Tiên không sợ trời, không sợ đất, nhưng sắc mặt cũng phải đại biến.

- Đúng vậy!

Lâm Minh gật đầu.

Tiểu Ma Tiên hít một ngụm hơi lạnh:

- Thực sự phải vào trong đó? Trong truyền thuyết, chỗ đó ngay cả Thiên Tôn đi vào cũng không có đường về? Chúng ta tiến vào trong đó, có thể đi ra hay không?

- Ta có nắm chắc mấy phần, có thể đánh cuộc một lần!

Lâm Minh xác nhận.

- Lâm Minh! Ngươi thật sự khiến cho ta không hiểu nổi. Ta như thế nào lại cảm thấy ngươi đối với Táng Thần Lĩnh giống như....

Càng tiếp xúc với Lâm Minh, Tiểu Ma Tiên càng cảm thấy trên người Lâm Minh đầy thần bí, bí ẩn rất nhiều.

Ngay cả địa phương Thiên Tôn đi vào cũng phải vẫn lạc mà hắn có thể nắm chắc được vài phần sống sót.

- Tốt! Ngươi đã nói vậy thì ta sẽ đi theo ngươi!