Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (FULL)

Chương 1589: Thân thế Huyết Nguyệt



Chương 1589: Thân thế Huyết Nguyệt

Lâm Minh đã sớm kỳ quái công pháp này trên cơ bản không có bản đơn lẻ, muốn phục chế một bộ cũng cần người tu luyện luyện tới đại viên mãn mới được.

Dưới loại tình huống này người chế tác hao phí đại lượng tinh lực, rất nhiều thời gian mới chế tác ra được.

Có rất ít người làm được điểm này, nhiều khi còn khó hơn tu luyện ban đầu.

Nếu quả thực có người phục chế đầy đủ, chắc chắn là cổ nhân của ba mươi sáu ức năm trước.

Một bộ công pháp này của mình và Huyết Nguyệt đều phân ra từ Thần Vực cùng Tu La Lộ, đồng thời lại bổ sung cho nhau, chuyện này quá trùng hợp.

Mặc dù Lâm Minh có nghi vấn nhưng mà hắn và Huyết Nguyệt bèo nước gặp nhau, liên quan tới nơi phát ra công pháp có liên quan tới một ít bí mật của Nguyệt phi, người ta hơn phân nửa sẽ không nói cho hắn nghe, hiện tại Lâm Minh cùng Nguyệt phi quan hệ gần cho nên Lâm Minh mới hỏi.

Nhưng mà Lâm Minh hỏi xong thì sắc mặt Huyết Nguyệt lộ vẻ khó xử, dường như không muốn trả lời.

- Lâm công tử... Đây là ta đat được trong bí cảnh, nhưng là mà tình hình cụ thể của bí cảnh này có quan hệ một ít bí mật của ta, một khi nói ra sẽ uy hiếp an toàn của người thân, thật sự không cách nào bẩm báo... Thật có lỗi!

Huyết Nguyệt châm chước nói như thế, Lâm Minh ra tay cứu nàng, nàng giấu diếm thân thế công pháp thì Huyết Nguyệt cảm thấy băn khoăn.

Ngược lại Lâm Minh rất tiêu sái, hắn không có để ý:

- Nếu liên quan an toàn của ngươi thân nương nương, nương nương không trả lời là đương nhiên, là Lâm mỗ đường đột.

Lâm Minh nói như vậy. Huyết Nguyệt lúc này lại băn khoăn, nàng nói ra:

- Thật sự là khó có thể mở miệng, Lâm công tử, kỳ thật ta cũng muốn hỏi lai lịch công pháp của Lâm công tử, nếu như ta không nhìn lầm lời thì Lâm công tử lúc đấu với Thiên Bạch đã mở ra Đạo Cung Cửu Tinh, lại dùng bí pháp phát lực, làm cho lực lượng của mình tăng lên vài lần đúng không?

Huyết Nguyệt nhận ra Lâm Minh cũng ngoài ý muốn. Xem ra bản thân Huyết Nguyệt cũng tu luyện, nhưng mà quyển Đạo Cung Cửu Tinh trong tay của nàng không có mở bát môn độn pháp, nàng tu luyện thế nào?

Trong lòng Lâm Minh đưa ra một ít suy đoán. Chẳng lẽ lại...

Hắn nhìn qua Huyết Nguyệt thật sâu và có dị sắc trong mắt.

Hơi dùng một chút, Huyết Nguyệt cho rằng Lâm Minh không muốn trả lời. Nàng than nhẹ một tiếng nói ra:

- Ta biết rõ mình có chút quá phận, nhưng mà lai lịch bát môn độn pháp trong tay Lâm công tử với ta mà nói thực rất trọng yếu, liên quan đến tới một người mà ta tìm kiếm, mà người nọ với ta mà nói quan trọng như tính mạng của mình, nếu như có khả năng, thỉnh Lâm công tử nói cho ta biết, nếu như Lâm công tử nhất định muốn biết lai lịch của Đạo Cung Cửu Tinh trong tay thì ta cũng nói tỉ mỉ, nhưng mà hy vọng Lâm công tử lấy võ đạo chi tâm thề, không tiết lộ ra ngoài...

Huyết Nguyệt nói đến đây Lâm Minh ngơ ngác nhìn qua Huyết Nguyệt, trong ánh mắt tràn đầy vẻ không thể tin.

Liên quan đến đến Huyết Nguyệt vẫn tìm kiếm một người, chẳng lẽ là...

Trên đời này... Thậm chí có chuyện trùng hợp như vậy?

Thấy Lâm Minh sững sờ, trong lòng của Huyết Nguyệt có chút sốt ruột, nàng đang lo lắng và muốn biết chuyện này nhất, mà nếu như Lâm Minh không nói thì nàng không có biện pháp.

- Lâm công tử, ta hiện tại nói cho ngươi biết lai lịch của Đạo Cung Cửu Tinh trong tay ta, chỉ hy vọng Lâm công tử chớ nói ra ngoài, nếu không tính mạng người thân của ta...

Huyết Nguyệt đang muốn nói bí mật của mình, mà đúng lúc này Lâm Minh hít sâu một hơi, dùng ngữ khí cổ quái nói ra:

- Cái kia... Nương nương muốn tìm người không phải họ Mộ đấy chứ...

Lâm Minh nói như vậy thân thể Huyết Nguyệt run lên như bị điện giật, toàn thân cứng đờ, nàng không thể tin nổi nhìn qua Lâm Minh, trong ánh mắt hiện ra vẻ xuất thần, từ kinh ngạc không dám tin tới vui sướng...

Tay nàng run nhè nhẹ, nhưng mà nàng dường như đang khắc chế, trong lòng có ý e ngại, nàng sợ nhận được tin tức không tốt.

Nhìn thấy Huyết Nguyệt phản ứng như vậy, Lâm Minh đã hoàn toàn khẳng định suy đoán của mình, trong lòng của hắn cảm khái, không nghĩ tới Mộ cô nương cần tìm người, bây giờ lại gặp được.

Lâm Minh cũng hiểu rõ, Huyết Nguyệt lấy tên hiệu có chữ "Nguyệt" là gì, bởi vì Huyết Nguyệt vốn tên là Mộ Linh Nguyệt.

Mà Mộ Linh Nguyệt chính là muội muội thất lạc nhiều năm của Mộ Thiên Tuyết, năm đó bởi vì Thiên Minh Tử đuổi giết, Mộ Thiên Tuyết tế hiến linh hồn bản thân phát động ma phương tập sát mấy vạn cao thủ Thần Vực, đồng thời cũng tống muội muội đi xa, từ đó về sau hạ lạc của Mộ Linh Nguyệt không rõ.

Lâm Minh lại không nghĩ tói Mộ Linh Nguyệt vi báo thù, lịch lãm rèn luyện, bức bách chính mình, chẳng những tiến vào Tu La Lộ còn gia nhập tổ chức sát thủ Thiên La!

Hôm nay nàng vẫn sống chết ma luyện thực lực của mình, đủ nhìn ra nàng chờ mong ngày báo thù ra sao.

Đồng thời nàng cũng đang tìm kiếm tỷ tỷ.

Về phần "Huyết Nguyệt" có chữ "Huyết" cũng có nghĩa là huyết hải thâm cừu, đại biểu trong đó là lĩnh vực của Mộ Linh Nguyệt, trong bóng đêm vô tận có huyết nguyệt nhô cao.

Hôm nay Lâm Minh cùng Huyết Nguyệt gặp nhau, trùng hợp có cùng nguyên nhân, năm đó Huyết Nguyệt bởi vì biết Thiên Minh Tử tồn tại, bất đắc dĩ tiến vào Tu La Lộ, mà hắn thì gặp Tạo Hóa thánh tử, cũng tiến vào Tu La Lộ, hắn tìm kiếm cách tăng thực lực, không ngờ gặp được Huyết Nguyệt.

Cùng lựa chọn mà tạo nên trùng hợp ngày hôm nay, mà hai người cũng lại tình cờ gặp nhau.

Nhưng mà Lâm Minh xem ra Huyết Nguyệt muốn báo thù, thật sự rất khó khăn rất khó khăn, nếu như Thiên Minh Tử lúc trước không tổn thất một tay ở Thiên Diễn đại lục thì hắn đã sớm bước bào cảnh giới nửa bước Thiên Tôn.

Mà trái lại Mộ Linh Nguyệt trải qua nhiều năm cố gắng cũng chỉ mới vào Giới Vương mà thôi.

Chênh lệch hai cảnh giới đối với mấy tuyệt thế thiên tài bài danh ở phía trước có lẽ mấy ngàn năm là có thể vượt qua, nhưng mà đối với thiên tài truyền nhân Thiên Tôn mà nói lại thường thường cần vài vạn năm, thậm chí mấy chục vạn năm mới gian nan đạt tới được.

Mà có một ít thiên tài cũng không thể vượt qua được.

Thiên phú của Thiên Minh Tử ở cấp độ truyền nhân Thiên Tôn đỉnh cấp, Mộ Linh Nguyệt muốn đuổi kịp hắn quá khó.

Nhìn thấy Mộ Linh Nguyệt thần sắc lo được lo mất, Lâm Minh nói:

- Mộ cô nương không có việc gì, bởi vì một ít nguyên nhân cho nên nàng đi theo cao thủ Thiên Tôn tu luyện, nếu như ngươi muốn gặp nàng, ta ra khỏi Tu La Lộ sẽ mang ngươi đi theo, ta trước kia nghe Mộ cô nương nhắc tới ngươi, ngươi là tiểu thánh nữ Mộ Linh Nguyệt của Thiên Vũ thánh địa năm xưa sao?

Nghe được Lâm Minh nói lời này, thân thể Mộ Linh Nguyệt không ngừng run lên, nàng đang cố chèo chống thân thể không té ngã.

Nàng tìm kiếm hơn năm vạn năm qua, mà giờ này ngày này nàng rốt cục đạt được tin tức tỷ tỷ còn sống.

- Nàng không có việc gì... Nàng không có việc gì ah...

Mộ Linh Nguyệt thì thào tự nói, nước mắt mông lung ướt nhẹp khăn che mặt.

Lâm Minh không nói gì, hắn chỉ yên lặng nhìn qua, hắn biết rõ tin tức hôm nay đối với Mộ Linh Nguyệt trùng kích rất lớn, nàng cần thời gian khôi phục tâm tình.

Qua một phút sau Mộ Linh Nguyệt mới từ trong vui sướng khi nghe tin tức này khôi phục lại, nàng nhìn về phía Lâm Minh, trong ánh mắt hiện ra cảm kích thật sâu.

- Xin hỏi, Lâm công tử cùng tỷ tỷ của ta là...

Mộ Linh Nguyệt lúc này nhìn qua Lâm Minh ánh mắt đã hoàn toàn không giống trước, tìm được manh mối của tỷ tỷ đối với Mộ Linh Nguyệt mà nói trọng yêu hơn mọi chuyện.

- Mộ cô nương và ta vừa là thầy vừa là bạn, nàng giúp ta vượt qua võ đạo chi lộ lúc ban đầu, cũng là thời kỳ ta gian nan nhất, dạy ta rất nhiều thứ, ta và Mộ cô nương có thể nói là thầy trò, cũng là đồng bọn chiến đấu sinh tử, nàng đã cứu tính mạng của ta mấy lần, ta đã cứu nàng, quan hệ lẫn nhau xem như không có chuyện gì không thể nói, không bí mật không thể chia xẻ, có thể nói hoàn toàn tín nhiệm đối phương, nhưng mà bình thường ta gọi Mộ cô nương là sư tỷ, cho nên nói quan hệ xem như sư đệ của nàng.

Lâm Minh nói xong lời nói này Mộ Linh Nguyệt đã tin hơn phân nửa, đương nhiên đây chỉ là lời của Lâm Minh mà thôi, còn chưa đủ khiến Mộ Linh Nguyệt hoàn toàn tin tưởng.

Vì vậy Lâm Minh lại mang chuyện Mộ Thiên Tuyết đi Tiêu Dao Đảo và viễn cổ Đế Đô nói ra, cũng nhiều lần lịch lãm tìm kiếm thiên tài địa bảo, kể cả Mộ Thiên Tuyết có cô cô Mộ Thủy Thiên cùng với những quân cờ ẩn ở Tiêu Dao Đảo của Thiên Vũ thánh địa nói kỹ càng.

Nghe những lời này Mộ Linh Nguyệt đã hoàn toàn tin tưởng. Nếu như Lâm Minh không phải có quan hệ tín nhiệm với Mộ Thiên Tuyết thì chắc chắn nàng không bao giờ mang Lâm Minh đi Tiêu Dao Đảo, cũng giao phó đồ vật cho Lâm Minh, đây chính là hy vọng phục hưng Thiên Vũ thánh địa, đều ký thác vào người Lâm Minh.

Mà bây giờ Mộ Linh Nguyệt xem ra Lâm Minh thật sự quá ưu tú, có đầy đủ khả năng làm được điểm này.

- Thực không ngờ tỷ tỷ có thể tìm được ngươi là thiên tài tuyệt thế, đây là may mắn của tỷ tỷ, cũng là may mắn củaThiên Vũ thánh địa, ngươi chưa đủ sáu mươi, tu vị Thần Quân sơ kỳ, chiến lực sánh ngang Giới Vương bình thường, tạo nghệ thần văn thuật không thể tưởng tượng nổi, càng mở đủ bát môn độn giáp, đột phá Đạo Cung Cửu Tinh! Ta thực khó có thể tưởng tượng ngươi làm sao phân bố thời gian tu luyện trong sáu mươi năm qua... Có bao nhiêu thiên phú, bao nhiêu cơ duyên, bao nhiêu trả giá.

Trong lòng của Mộ Linh Nguyệt thấy Lâm Minh chính là anh hùng của thế gian! Một lần đại kiếp nạn chưa chắc xuất hiện thiên tài như Lâm Minh này! Hắn là nhân vật hoàn toàn có thể vượt qua đại kiếp nạn, ví dụ như ba mươi sáu ức năm trước có Phong Thần Thiên Tôn cũng không hơn gì hắn.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Lâm Minh có thể bảo trì tốc độ này, có thể duy trì đột phá mạnh mẽ.

- Tỷ tỷ có ngươi phụ tá thật sự là quá may mắn, có ngươi thì chuyện trùng kiến Thiên Vũ thánh địa không khó, kể cả báo thù Thiên Minh Tử chỉ cần có thời gian là làm được!

Nhắc tới Thiên Minh Tử, Mộ Linh Nguyệt khó mà bình tĩnh được, nàng đối với Thiên Minh Tử hận nghiến răng nghiến lợi! Thiên Minh Tử xuất thân Thiên Vũ thánh địa, nhưng lại đả đảo Thiên Vũ thánh địa, tàn sát hết Mộ thị nhất tộc!

Cừu hận như thế chẳng khác gì không đội trời chung!

- Thiên Minh Tử bây giờ chắc là Đại Giới Giới Vương đỉnh phong, Thiên Vũ thánh địa báo thù hắn không thể nóng lòng được.

Mộ Linh Nguyệt nói như vậy trên măt Lâm Minh đầy vẻ cổ quái, hắn do dự nói:

- Ách... Về mối thù của Thiên Minh Tử, chỉ sợ không cần quan tâm...