Thiên Tài Tiên Đạo - Lâm Minh (FULL)

Chương 2054: Đại thắng (2)



Chương 2054: Đại thắng. (2)

Phật quang cuối cùng oanh đến trên người của kim quan Thiên Tôn.

- Oanh!

Thánh tộc Thiên Tôn run mạnh, hắn bị Phật quang bao phủ thân thể, toàn thân bạo toái, phun ra một ngụm máu tươi.

Mà lúc này Thần Mộng cũng đồng thời xuất thủ!

Thần Mộng không gian huyễn hóa ra vô số thương thiên cổ mộc, phong kín vạn dặm hư không, mang đến tử vong không thể kháng cự.

Kim quan Thiên Tôn bị cổ mộc đâm thủng lồng ngực, hộc một ngụm máu lớn.

- A!

Hắn phát ra tiếng kêu thảm thiết, đầy mặt dữ tợn.

- Hồ quang!

Thỏ tử hồ bi, mắt nhìn đồng bạn của mình đã không thể nào trốn đi, trong lòng hồng bào Thánh tướng bi phẫn, hắn điên cuồng hét lên một tiếng, huyết mạch toàn thân cùng nhau thiêu đốt!

Hồng bào Thánh tướng đã không để ý đến hậu quả ròi, Thánh tộc Thiên Tôn lấy tự thân huyết mạch làm căn cơ, thiêu đốt tiên huyết, cảnh giới đều có thể sẽ rơi xuống!

Nhưng mà tương ứng, lực lượng khi thiêu đốt tiên huyết bộc phát ra cũng cực kỳ đáng sợ, đồng đẳng với lực lượng trên năm thành của Chân Thần bình thường.

Thân thể của hắn hóa thành một đạo thần hồng, trực tiếp xé ra Thần Mộng không gian, hướng chỗ sâu vũ trụ mà chạy!

Mà ở phía sau hắn, một tiếng "ca sát" vang lên, Lôi âm mà Đế Thích Già đánh ra hóa thành âm ba thực chất hóa, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn mà đến, vô cùng vô tận.

Kim quan Thiên Tôn bị thương thiên cổ mộc đâm xuyên qua, thân thể không ngừng nổ vang.

Hắn kêu thảm một tiếng, toàn thân tiên huyết bốc hơi, mỗi một giọt máu đều đang phát ra bảo quang, vẩy ra ngoài, giống như vẫn thạch gào thét rơi xuống, uy thế vô cùng.

Thân thể của hắn cuối cùng ở trong tiếng nổ oanh long long như sấm rền bị càng ngày càng nhiều thương thiên cự mộc đâm xuyên, hoàn toàn băng liệt, hóa thành một đoàn huyết vụ!

Kim quan Thiên Tôn, một trong những người chỉ huy của Thánh tộc xâm lấn Thần vực cứ như vậy thân tử vẫn lạc!

Mà một người chỉ huy khác, hồng bào Thánh tướng cũng không tiếc thân bị trọng thương, thậm chí có thể hạ xuống cảnh giới thoát đi chiến trường.

Trận chiến này của Nhân tộc, Tánh tộc hai người chỉ huy một chết một bị thương, có thể nói là thu hoạch toàn thắng!

Thần Mộng không gian dần dần tiêu tán, thân ảnh thánh khiết của Thần Mộng Thiên Tôn lúc này mới chậm rãi xuất hiện, thân thể của nàng ở trong huyền linh lực lượng mông lung khôn cùng, không mang theo một tia khí tức khói lửa.

- Chúng ta rút lui!

Thần Mộng Thiên Tôn quyết đoán hạ lệnh rút lui, giặc cùng đường chớ đuổi, huống chi nơi này là địa bàn của Thánh tộc, Nhân tộc không dám đuổi vào quá sâu, nếu không toàn quân bị diệt cũng vô cùng có khả năng.

Lúc này Hi vọng hào lấy tốc độ cực nhanh bay tới, Lâm Minh thân mặc hắc y từ trong Hi vọng hào sải bước bước ra, ở phía sau hắn, Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê cùng với Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc cũng cùng nhau đi ra.

Thiên Tôn của Thái cổ chư tộc đều là trong lòng vui sướng, tìm được đường sống trong chỗ chết, lại nhìn thấy thực lực của Nhân tộc, bọn họ đều cảm giác hành trình đến Thần vực lần này là đáng giá!

- Vãn bối Lâm Minh bái kiến Thần Mộng tiền bối!

Lâm Minh hư không hành lễ, lúc này trong lòng hắn vô cùng cảm kích, Thần Mộng vì cứu hắn, bất chấp nguy hiểm khổng lồ toàn quân bị diệt, mang theo tất cả tinh nhuệ của Nhân tộc chạy tới.

Cái ân đức này hắn ghi nhớ trong lòng.

- Không có chuyện gì là tốt rồi...

Thần Mộng Thiên Tôn thở dài một hơi, lúc này Lâm Minh mới phát hiện Thần Mộng mặc dù từ đầu đến cuối thoạt nhìn phong khinh vân đạm, nhưng trên thực tế khuôn mặt ở dưới bao phủ của vân vụ đã hơi tái nhợt.

- Thần Mộng tiền bối?

Trong lòng Lâm Minh quan tâm, mà Thần Mộng Thiên Tôn chỉ là khoát khoát tay, ý bảo chính mình không có gì lo ngại, nhưng vào lúc này Tiểu Ma Tiên đã hóa thành một ngọn gió trực tieps nhào tới trong ngực Lâm Minh.

- Lâm ca!

Từ sau khi Lâm Minh đại chiến với Tạo Hóa thánh tử, từ biệt hơn hai mươi năm, Tiểu Ma Tiên hoài thai đợi chờ Lâm Minh, nhưng vẫn không có tin tức gì, trong nội tâm nàng khổ sở có thể nghĩ.

Lâm Minh ôm chặt Tiểu Ma Tiên, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của nàng, nhẹ giọng nói bên tai nàng:

- Không có chuyện gì rồi...

Hai người ôm nhau, Thần Mộng Thiên Tôn vung tay lên, cảnh tượng chung quanh trong nháy mắt biến hóa, Lâm Minh, Tiểu Ma TIên, cộng thêm Thần Mộng Thiên Tôn cùng nhau đi vào trong tòa bạch ngọc cung điện.

- Ân?

Lâm Minh hơi ngẩn ra, hắn vốn tưởng rằng Thần Mộng Thiên Tôn sẽ trước tiên gặp mấy người Đế Vô Ngân, Thác Bạt Khuê, không nghĩ đến nàng trực tiếp trở về trong cung điện rồi.

Vừa vào cung điện thân thể của Thần Mộng khẽ run, trong cơ thể nàng phát ra một đạo bạch quang, đạo bạch quang này chậm rãi ngưng tụ trên không trung, cư nhiên là từ trong thân thể Thần Mộng Thiên Tôn chia lìa ra ngoài.

Dần dần bạch quang đọng lại hóa thành hình người, là một thiếu nữ...

Nàng ở trong hư không khoanh tay xếp bằng, toàn thân không có một mảnh vải, nhưng mà mái tóc băng lam sắc bay lả tả lại đem đường cong thân thể của nàng toàn bộ che lại, chỉ có khuôn mặt, cánh tay của nàng cùng với hai chân lộ ra bên ngoài gần như hoàn mỹ, băng cơ ngọc cốt, không có nửa điểm tỳ vết nào.

Lúc này lông mày của thiếu nữ cau lại, tựa hồ có chút thống khổ, khiến người thương tiếc.

Người thiếu nữ này không phải là ai khác, chính là Băng Mộng mà Lâm Minh từng giao thủ ở trên Thần vực đệ nhất vũ hội!

- Đây...

Lâm Minh ngây ngẩn cả người, hắn đã sớm nghe nói Băng Mộng là phân thân mà Thần Mộng vì đột phá cảnh giới Chân Thần đã tự chém nguyên thân, đầu thai chuyển thế chế tạo nên.

Nghe nói ở sau khi Băng Mộng đạt đến Thiên Tôn tuyệt đỉnh, Thần Mộng sẽ dung hợp với Băng Mộng, liền có thể nhất cử đột phá Chân Thần, hơn nữa sẽ trở thành người nổi bật trong Chân Thần.

Nhưng mà hiện tại Băng Mộng cách Thiên Tôn đỉnh phong còn có chênh lệch cực lớn, Thần Mộng Thiên Tôn dĩ nhiên cũng sẽ dung hợp với Băng Mộng rồi?

Chẳng lẽ là vì đại chiến mới vừa rồi?

Trong lòng Lâm Minh lướt qua ý nghĩ này, hồi tưởng lại chiến đấu mới vừa rồi, Thần Mộng Thiên Tôn mặc dù phong khinh vân đạm, đi lại thong dong, nhưng trên thực tế cũng tiêu hao không nhỏ, vì bảo đảm vạn vô nhất thất, Thần Mộng Thiên Tôn hẳn là tạm thời dung hợp với Băng Mộng, để cho mình ở trong khoảng thời gian ngắn đạt tới trạng thái mạnh nhất!

Mà loại trạng thái này đối với Thần Mộng Thiên Tôn có gánh nặng cũng không nhỏ, cho nên sắc mặt của nàng mới tái nhợt, ở sau khi chiến đấu kết thúc đầu tiên tách ra khỏi Băng Mộng.

Bởi vì nhiều loại nguyên nhân, một màn này không thể để cho ngoại nhân nhìn thấy, cho nên Thần Mộng Thiên Tôn mới không đi gặp các cường giả của Thái cổ chư tộc, trước tiên mang theo Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên tiến vào trong Thần Mộng thiên cung.

Lâm Minh đối với tình huống của Thần Mộng hết sức quan tâm, hắn cũng hiểu được Thần Mộng kỳ thật cũng chưa đột phá cảnh giới Chân Thần, nàng còn kém một chút.

Nếu như Thần Mộng không dung hợp với Băng Mộng, chỉ là bằng vào bổn tôn tác chiến, như vậy mặc dù nàng như cũ có thể áp chế Thiên Tôn đỉnh phong của Thánh tộc, nhưng mà muốn kích sát bọn hắn lại rất khó khăn, huống chi kim quan Thiên Tôn, hồng bào Thánh tướng đều là người nổi bật trong Thiên Tôn Thánh tộc.