Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 869: 869: Ung Dung Nghiền Ép




“Muốn lấy thân pháp của ta? Ngươi tự mình đến đi!”
Thanh âm thản nhiên vang vọng giữa bầu trời, toàn bộ Kiêu Hoành Đế Đô bỗng chốc an tĩnh lại.

Từng đạo từng đạo ánh mắt nhìn thẳng về phía Lạc Nam…
Hàng loạt loại cảm xúc xuất hiện…
Có ngờ vực, có xem thường, có chế nhạo, có đồng tình cũng có hờ hững…
Dung mạo của Lạc Nam ở Kiêu Hoành Giới quá mức xa lạ, xa lạ đến mức vô danh tiểu tốt.

Phải biết mặc dù Đại Tiên Giới mỗi một cái đều rộng lớn, nhưng thông tin tình báo và mạng lưới quan hệ lại vượt trội vô cùng, mỗi một cái thiên tài đều bị rất nhiều người nhận biết.

Ngay cả Hoài Niệm mặc dù ẩn cư nơi rừng rậm, vẫn có người ở nơi này nhận ra hắn.

Nhưng mà…Lạc Nam lại như một kẻ từ trên trời rơi xuống, chẳng một ai có thông tin nào về hắn.

Hoài Niệm trong lòng có chút gấp gáp, mặc dù quen biết chưa lâu nhưng hắn khá có hảo cảm với Lạc Nam, cho rằng tên này mới ghé ngang Kiều Hoành Giới nên chưa biết sự lợi hại của Điền Quang mới dám chống lại như vậy.

Mặc dù Điền Quang làm người không mấy tốt đẹp, nhưng thực lực của hắn vẫn được công nhận, một thân tu luyện Tôn Cấp Thượng Phẩm Công Pháp, Vũ Kỹ mạnh mẽ rất nhiều, trong hàng ngũ thiên tài cũng có danh tiếng nhất định.

Đó cũng là nguyên do Hoài Niệm khuất phục dễ dàng như vậy, bởi vì hắn biết mặc dù tu vi ngang nhau, nhưng mình không thể nào là đối thủ của Điền Quang.

Lúc này nể tình đồng hành một đoạn đường, Hoài Niệm vội vàng hướng Lạc Nam lên tiếng nhắc nhở:
“Lạc Nam đạo hữu, Điền Quang công tử không phải nhân vật mà ngươi có thể đắc tội, mau giao ra Thân Pháp còn có đường lui!”
“Câm miệng!”
Lạc Nam chưa kịp đáp lời, Điền Quang đã hung hăng quát một tiếng, trợn trừng mắt nhìn Hoài Niệm.

Hoài Niệm vội vàng cúi đầu, mồ hôi lạnh ướt cả lưng.

“Khó khăn lắm bổn công tử mới tìm được đồ chơi, ngươi lại dám xen mồm vào!” Điền Quang không hài lòng hừ một tiếng.

“Xin lỗi công tử!” Hoài Niệm hoảng hồn kính cẩn nói một tiếng, lùi về phía sau vài bước không còn dám để ý đến Lạc Nam.

“Tiểu tử, đừng cho rằng lời hắn nói là thật!” Điền Quang ánh mắt lóe lên một tia khát máu, nhìn Lạc Nam cười gằn nói:
“Lúc này, dù ngươi có tự nguyện giao ra thân pháp ta cũng không cần!”
“Thế ngươi muốn sao?” Lạc Nam thản nhiên hỏi ngược lại, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn thong dong nhìn Điền Quang.

Một thân áo bào tung bay, diện mục vừa anh tuấn vừa tà dị, thân thể cao thẳng cân đối…khí chất lại mang theo vẻ trầm tĩnh của một nam nhân trưởng thành.

Chỉ đáng tiếc lại không biết sống chết…vô số người âm thầm than thở.

“Hahaha, tốt tốt!” Điền Quang đối diện với Lạc Nam cất tiếng cười to: “Thứ ta muốn, chính là ngươi vừa quỳ vừa khóc cầu xin ta nhận lấy Thân Pháp của ngươi!”
“Đến!” Lạc Nam vẩy vẩy tay.

Đám người nghẹn họng nhìn trân trối, tên này rốt cuộc từ đâu có được lá gan? Phải biết Điền Quang nổi bậc trong hàng ngũ Đại Vương, mà Lạc Nam tỏa ra khí thế lúc này chỉ là Vương Giả.

“Tiểu tử, ngươi sẽ hối hận vì hành động của mình!” Đại Vương khí thế bùng nổ đến cực hạn, Điền Quang cấp tốc vận chuyển Vương Lực.

“Có rắm mau thả, nói nhiều y như nữ nhân!” Lạc Nam cười nhạt.

Điền Quang tròng mắt muốn nứt, một cơn phẫn nộ dâng lên đỉnh đầu, sát khí rốt cuộc bộc phát.

RỐNG!
Độc Giác Thú rống lên một tiếng dữ dội, cảm nhận được cơn giận của chủ nhân khiến nó phát cuồng.


Thân thể khổng lồ lao vọt đến Lạc Nam, cùng lúc đó…Điền Quang đã nhảy lên lưng nó.

Thổ Vương Lực ầm ầm kết tụ trong tay, Điền Quang cấp tốc kết ấn…
Trước mặt hắn, một cái Đại Ấn khổng lồ nặng tựa sơn nhạc, che phủ thiên không cấp tốc hình thành.

“Là Sơn Nhạc Ấn – Vương Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ của Điền gia!” Có người lập tức lên tiếng kinh hô, hiển nhiên đã nhận ra lai lịch Vũ Kỹ của Điền Quang thi triển.

“Haiz, đối phó Vương Giả sử dụng Vương Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ, quả là đao mổ trâu giết gà a!” Vài thanh thiếu niên âm thầm hoảng hốt, xem ra Điền Quang thật sự tức giận.

Nào đâu chỉ là Sơn Nhạc Ấn, ngay cả Độc Giác Thú cũng đang điên cuồng húc đến Lạc Nam.

Một người một chủ, uy thế như hồng…Độc Giác Thú là một tôn Yêu Vương Sơ Kỳ, thực lực cũng cực kỳ mạnh mẽ.

“Tiểu tử, đón một Ấn của ta rồi nói tiếp!” Điền Quang hung tợn quát, Sơn Nhạc Ấn ầm ầm trấn xuống đầu Lạc Nam.

RỐNG…
Độc Giác Thú hung hăng húc mạnh.

Cả hai phối hợp, uy thế khiến đám đông dạt ra thành một khoảng trống cực lớn.

Cảnh tượng Lạc Nam bị ép thành bánh thịt đã hiện ra trong suy nghĩ của đám người…
“Hắn sợ đến mức đứng im luôn rồi!” Hoài Niệm trong lòng cười khổ.

Nhưng mà…cũng trong khoảnh khắc đó, Lạc Nam rốt cuộc động thủ.

Bát Môn Độn Giáp cùng Thiết Khải Gia Thân kích hoạt đến cực hạng cường hóa toàn thân, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn cùng lúc mở ra.

“Siêu Hồn - Định Hồn!”
Hồn Lực như sắp hóa thành thực chất, Siêu Hồn cường hóa Định Hồn trở nên mạnh mẽ.

Chỉ trong nháy mắt, thân thể Độc Giác Thú và động tác của Điền Quang rõ ràng khựng lại.

Nhưng cũng chính trong một nhịp ngắn ngũi đó, đã có kịch hay để xem.

Lạc Nam cánh tay ném ra Trấn Ma Đài, cuồn cuộn lực lượng tinh khiết tiến vào trong nó.

ẦM ẦM ẦM…
Trấn Ma Đài cấp tốc biến lớn, chỉ thoáng chốc đã sánh ngang Sơn Nhạc Ấn của Điền Quang, hung hăng va chạm.

“Cuồng Thú Quyền – Thiên Thạch Cước!”
Chưa dừng lại ở đó, gân xanh nổi lên cuồn cuộn sau lớp áo bào, Lạc Nam một quyền một cước cùng lúc tung ra…
Vạn Thú Quyền mang theo sự phẫn nộ của muôn loài, không hề dây dưa dài dòng mang theo sức oanh tạc dữ dội đấm thẳng vào mồm Điền Quang.

Bên dưới chân, Thiên Thạch Cước chẳng khác nào thạch phá thiên kinh, hung hăng hướng đầu của Độc Giác Thú đạp mạnh xuống.

PHỐC!
Trong ánh mắt trợn tròn của vô số người…
Trấn Ma Đài nện nát Sơn Nhạc Ấn của Điền Quang.

Cuồng Thú Quyền đấm Điền Quang răng rơi đầy đất, miệng phun máu tươi, cơ thể như giẻ rách bay thẳng ra ngoài.

ẦM ẦM…
Độc Giác Thú bị Thiên Thạch Cước dẫm xuống, cơ thể khổng lồ tiếp xúc trực diện, đem mặt đất nện thành hố to, lún sâu vào trong đó, trên đầu hình thành một cái lỗ máu như bị Thiên Thạch va phải.


Óng tay áo tung bay, Lạc Nam thản nhiên đứng ở nơi đó…
“Ực…”
Thanh âm nuốt nước bọt khô khóc vang lên trong cổ họng vô số người, từng ánh mắt như muốn dại ra.

Thiên địa trở nên im ắng lạ thường, từng đôi mắt bắt đầu thay đổi thái độ nhìn về hướng Lạc Nam.

“Làm sao…làm sao có thể?” Hoài Niệm đờ đẩn, ánh mắt như muốn dại ra.

“Có chút bản lĩnh!” Hoành Kiệt, Kiêu Hách và Chiến Cuồng bình tĩnh nhếch miệng.

“Hồn…Thể và Tiên tam tu?” Mộng Chi Tiên ánh mắt lóe lên, với tầm mắt và kiến thức của mình, nàng đã nhận ra tất cả những gì Lạc Nam vừa làm trong khoảnh khắc.

Điều này khiến Mộng Chi Tiên cũng phải kinh ngạc đôi chút.

Trong thời gian cực ngắn dùng Hồn Lực định trụ đối thủ, ném ra Pháp Bảo hóa giải công kích của đối thủ, lại thi triển thế công mạnh mẽ đem đối thủ đánh bay.

Kinh nghiệm chiến đấu của nam tử này rốt cuộc lão luyện đến mức nào?
Ở trong hàng ngũ Vương giả, thiên phú chiến đấu như vậy đã đủ sánh vai một số nhân vật Tiên Vương trên Thiếu Đế Bảng rồi.

“Người này rốt cuộc đến từ đâu?” Mộng Chi Tiên bắt đầu có chút hứng thú.

Nàng dám khẳng định Lạc Nam không phải người của Kiêu Hoành Giới, bởi vì nếu hắn là một thiên tài của Kiêu Hoành Giới, với khả năng chiến đấu kinh nghiệm như vậy không thể thoát khỏi tai mắt Mộng gia được.

Nàng không biết hắn, chứng tỏ hắn đến từ một nơi khác, trăm phần trăm.

Đây chính là lòng tự tin của Đế Cấp Thế Lực thuộc Thiên Địa Hội.

Đối diện với Mộng Chi Tiên, thiếu nữ váy tím che mặt cùng hai mỹ nữ ngồi bên cạnh chưa biểu hiện kinh ngạc quá lớn, bởi vì các nàng biết người nam nhân kia thực lực xa xa không chỉ như vậy.

Có thể thoát khỏi Tinh Không Thú truy sát trong một khoảng thời gian, có thể phá giải một kích của Tiên Tôn…làm sao sẽ bị một kẻ như Điền Quang làm khó dễ?
“Khốn nạn, ta muốn ngươi chết!”
Điền Quang từ trong đống đổ nát bật người đứng dậy, diện mục dữ tợn như lệ quỷ.

Nhục nhã…vô tận nhục nhã bao trùm tâm linh của hắn.

Cục diện tưởng chừng là nghiền ép, nhưng chỉ sau lượt giao phong đầu tiên…hắn đã bị đánh bay toàn diện.

Hôm nay chỉ có giết chết Lạc Nam, mới thỏa được cơn phẫn nộ trong lòng hắn.

KENG KENG KENG KENG KENG…
Chỉ là Điền Quang chưa kịp xuất chiêu, giữa thiên địa bỗng nhiên có thanh âm Kiếm Ngâm vang vọng, tám thanh Hư Không Kiếm thần bí xuất hiện bên cạnh Điền Quang, không nói hai lời toàn lực đâm về phía hắn.

XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…
Sáu thanh Kiếm đâm chia ra đâm vào bụng và ngực Điền Quang, y phục của hắn rách nát, một kiện Bảo Giáp bên trong lộ ra ngoài…chính nó đã cứu mạng hắn.

Nhưng chưa dừng lại ở đó, vẫn còn hai thanh Hư Không Kiếm một trước một sau, nhắm ngay đầu Điền Quang đâm đến.

Hư Không Kiếm, từ lúc trở thành Khí Vương…Lạc Nam đã đem nguyên liệu để nâng cấp chúng nó.


Lúc này cả tám thanh đều là Vương Cấp Trung Phẩm Pháp Bảo, xem như không tồi chút nào.

Trước hai thanh Hư Không Kiếm quỷ dị tập kích, Điền Quang mồ hôi lạnh chảy rồng.

Trong tay bỗng chốc xuất hiện một thanh Đại Đao, Cửu Tầng Đao Ý hung hăng nghiền ép ra bốn phía xung quanh, đem hai thanh Hư Không Kiếm trên đầu đánh bay.

Tám thanh Hư Không Kiếm ám sát thất bại, nhanh chóng lẻn vào hư không.

“Kiếm Pháp thật quỷ dị, Điền Quang xém chút nữa đã chết!” Vô số người âm thầm rùng mình.

Đổi lại là bọn hắn gặp phải tám thanh Hư Không Kiếm vừa rồi, chỉ có con đường chết.

“Cửu tầng Đao Ý!” Lạc Nam lẩm bẩm, Điền Quang này quả nhiên cũng là một nhân vật.

“Có thể ép ta sử dụng đế Phá Cương Đao và Cửu Tầng Đao Ý, ngươi chết cũng có thể mãn nguyện rồi!” Điền Quang nghiến răng, thân thể bay vọt lên không trung.

RỐNG!
Độc Giác Thú từ dưới đất trồi lên, nhanh chóng tiếp đón chủ nhân…
Một người một thú, lần nữa giẫm đạp thiên không hướng Lạc Nam đánh tới, lần này thi triển thủ đoạn cực kỳ mạnh mẽ.

“Sát Ý Thao Thiên!” Điền Quang ngửa đầu gào thét, Đao Ý cuồn cuộn tỏa ra như hóa thành thực chất, một trảm mang theo sức mạnh của Tôn Cấp Vũ Kỹ rồi.

RỐNG!
Độc Giác Thú há to cái miệng rộng như chậu máu, vô tận Tiên Khí bị nó hút vào, chỉ thoáng chốc đã hình thành một cột năng lượng khủng bố.

“Lần này lấy gì chống đây…” Đám người âm thầm nín thở.

Bọn hắn hiểu rằng, Điền Quang thật sự đã bung hết sức, sát khí kia của hắn rõ ràng là muốn giết người, ai cũng cảm nhận được…
Và Điền Quang, thật sự có bản lĩnh để làm việc đó.

Lấy tu vi Đại Vương sử dụng Tôn Cấp Đao Pháp, kết hợp Cửu Tầng Đao Ý…có thể thấy thiên phú kinh người của hắn.

Mà Độc Giác Thú cũng ngưng tụ công kích mạnh nhất của nó để hỗ trợ chủ nhân của mình.

Đối diện với hai loại công kích này, thủ đoạn vừa rồi Lạc Nam thi triển không đủ sức chống lại.

Hàng loạt ánh mắt đổ dồn về phía hắn, muốn xem Lạc Nam sẽ sử dụng thủ đoạn gì…hay là chịu chết.

Không để bọn hắn chờ đợi, trên tay Lạc Nam bất chợt xuất hiện một thanh Cự Kiếm màu đỏ rực như máu tươi lưu chuyển.

Kích thước lớn như cơ thể Lạc Nam, lưỡi Kiếm sắt lẹm đến mức rợn người…
“Thanh kiếm này…” Đám người bị vẻ ngoài kích thích thị giác của nó thu hút lấy.

Lạc Hồng Kiếm…
Tay cầm Lạc Hồng Kiếm, ánh mắt Lạc Nam tương đối hờ hững, Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn theo dõi nhất cử nhất động của Điền Quang cùng Độc Giác Thú…
“Chết đi!”
Điền Quang ánh mắt lấp lóe, Đao Pháp Sát Ý Thao Thiên hung hăng trảm xuống đầu Lạc Nam như muốn đem hắn chẻ thành hai nửa, Cửu Tầng Đao Ý khóa chặt mọi đường lui.

RỐNG!
Độc Giác Thú há to mồm, cột năng lượng như tia hủy diệt bắn thẳng đến Lạc Nam, như muốn thôn phệ hắn vào trong đó.

Chỉ là, đối mặt với hai luồng công kích dữ dội đến như vậy, Lạc Nam chỉ nhẹ nhàng nâng Lạc Hồng Kiếm lên.

VÙ VÙ VÙ VÙ…
Lạc Hồng Kiếm ngạo khiếu vang trời, thanh âm như muốn chấn thiên liệt địa…
Một cổ khí thế sắt bén bá đạo, ngang tàng kiệt ngạo không cách nào để hình dung cấp tốc tràn lan…
RĂNG RẮC…
Trước cổ khí thế này, Cửu Tầng Đao Ý của Điền Quang như giấy mỏng, hoàn toàn không chịu nổi một kích toàn diện băng liệt…
“Phốc!”
Điền Quang hung hăng phun ra một ngụm máu, Cửu Tầng Đao Ý băng liệt khiến hắn bị phản phệ trọng thương, ngay cả công kích đang thi triển cũng ảm đạm tiêu tán.


Mà Độc Giác Thú càng là chịu tác động dữ dội, toàn thân nó rung lên cầm cập, mồ hôi lênh láng như thác đổ, ánh mắt tràn ngập sợ hãi, cột năng lượng trong miệng cũng vì quá mức khiếp đảm mà bắn trượt về nơi khác, uy lực cũng chẳng còn đủ mạnh để tạo nên lực công phá quá lớn.

“Đây là…” Hàng loạt người đứng bật dậy.

“Kiếm Vực!” Mộng Chi Tiên cùng thiếu nữ váy tím nhẹ nhàng thở ra một hơi.

“Kiếm Vực thật khủng khiếp!” Kiêu Hách, Hoành Kiệt cùng Chiến Cuồng ánh mắt triệt để thay đổi, nhìn về phía Lạc Nam từ xem nhẹ đã xuất hiện một phần ngưng trọng.

Lạc Hồng Kiếm bùng nổ Kiếm Vực, Lạc Nam thân là chủ nhân…người khác lập tức cho rằng Kiếm Vực là của hắn.

Kiếm Vực vừa ra, Điền Quang như cá nằm trên thớt.

“Muốn Thân Pháp của ta? Ngươi chưa có bản lĩnh này!” Lạc Nam nhàn nhạt cười, trong mắt không hề che giấu sát khí.

Điền Quang đã muốn giết hắn, đâu có lý do nào để tha mạng cho tên này?
ONG ONG ONG…
Lạc Hồng Kiếm hưng phấn rung lên, chiến ý điên cuồng kích nộ.

“Ngục Thần Kiếm Pháp – Hộ Ngục Trảm!” Lạc Nam cười tà lên tiếng.

HÚ UUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUUU…
Thanh âm tru dài tang thương cô tịch, hư ảnh Địa Ngục Tam Đầu Khuyển khổng lồ như ẩn như hiện sau lưng Lạc Nam.

Hộ Ngục Trảm vô tình chém xuống, Địa Ngục Tam Đầu Khuyển thô bạo lao vọt theo đường Kiếm, muốn xé lấy mục tiêu thành ngàn mảnh.

“Hắn muốn giết ta…hắn vậy mà dám giết ta…” Điền Quang trong lòng hoảng sợ, chứng kiến Địa Ngục Tam Đầu Khuyển ở khoảnh cách gần, đũng quần hắn đã sớm ướt đẫm.

Ở Kiêu Hoành Đế Đô này, không ngờ có kẻ chẳng nể mặt Hoành Quốc mà dám hạ sát thủ với hắn.

Điền Quang sắp điên rồi…ánh mắt dáo dát nhìn xung quanh, muốn tìm ngọn cỏ cứu mạng.

Không để Điền Quang phải thất vọng, một âm thanh trầm thấp mà uy nghiêm, vang vọng toàn trường đã xuất hiện:
“Động thủ ở Đế Đô trước khi Nhập Đế Hội diễn ra là trọng tội, còn không mau hạ Kiếm xuống?”
Vừa nói, bàn tay hắn vừa ngưng tụ lực lượng…
Chỉ thấy Tôn Lực từ trong cơ thể tiến ra hóa thành Quyền Kình nện vào Hộ Ngục Trảm.

ẦM!
Không gian chấn động, cả Lạc Nam và người vừa xuất thủ đều bị lùi lại vài bước, hư ảnh Địa Ngục Tam Đầu Khuyển tiêu tán, mà người kia cánh tay cũng đau nhứt dữ dội, bất quá hắn đã nhanh trí giấu vào óng tay áo không để ai phải nhìn.

Lạc Nam trong lòng khó chịu đưa mắt nhìn người vừa đến.

Hắn đã đoán được đối phương là ai.

Đại Hoàng Tử của Hoành Quốc – Hoành Kiệt.


Chúc mọi người ngủ ngon :D
!
Bác nào có lòng ủng hộ e lấy động lực thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail.

com
Ngân hàng Agribank ạ.

(Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn