Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng - Diệp Huyền (FULL)

Chương 198: Triệt để ngã xuống (1)



Hắc y nhân thu hồi chủ quan trong lòng, phi thân lên, sau đó bắn ra như đạn pháo, trong nháy mắt liền lao tới trước mặt Hoa La Huyên, chuỷ thủ trong tay lại đâm ra điên cuồng lần nữa.

Trong hư không đều là hắc sắc quang ảnh loé lên, hoá thành từng con rắn độc hắc ám, lưỡi rắn phun ra, chém vào hư không, tốc độ nhanh như chớp, lại tựa quỷ mị, huyền khí màu đen biến thành một dòng nước xoáy, diệt hết mọi thứ.

Áo nghĩa của ảnh quỷ ma công, vô lượng diệt sát!

Hắc y nhân kia chính là một trong những sát thủ địa võ sư tam trọng đỉnh tiêm của Ảnh Sát Môn, thủ đoạn vô cùng âm độc, lại quỷ dị khó lường, không ai cản nổi, cường giả địa võ sư tam trọng từng bỏ mạng dưới tay gã không dưới bốn năm người, một thân ảnh quỷ ma công xuất thần nhập hoá, đăng phong tạo cực.

Nghe đồn, gã đã từng ám sát một vị cường giả địa võ sư tam trọng, chỉ một kích một liền cắt được đầu của đối phương, cường giả ở chỗ đó không có bất kỳ ai kịp phản ứng.

Ánh mắt của Hoa La Huyên vô cùng bình tĩnh, không chút rung động, tay phải hoá chưởng, một chưởng ầm ầm đánh ra, thẳng thắn không chút chần chừ.

Hắc y nhân nhìn thấy thì liền cười lớn:

- Lão đầu, thực lực không tệ, đáng tiếc là kinh nghiệm đối chiến quá thấp, quyền pháp cỡ này, không hề có chỗ nào huyền diệu, cũng đòi ngăn cản vô lượng diệt sát của ta sao? Có câu nói châu chấu đá xe chính là viết cho ngươi đó.

Ầm ầm!

Không ngờ gã vừa mới dứt lời thì quyền kình của Hoa La Huyên đột nhiên lại biến hoá, long hổ gầm rú, kim qua thiết mã, khí thôn sơn hà, cuồng quyền như một con sóng biển khổng lồ xuất hiện từ hư không, quyền kình khủng bố bao phủ phạm vi mấy mét xung quanh, hoàn toàn bao phủ những biến hoá tử chuỷ thủ của hắc y nhân bên trong.

Kình khí bành trướng, phạm vi mười mét xung quanh đều nổ mạnh khắp nơi.

- Đây… không xong!

Đám người Vương Hải chuẩn bị tấn công qua phía mấy người Diệp Phách Thiên đột nhiên đều lộ ra vẻ kinh hãi, sau đó cả bọn liền nghiêng người, muốn tiến lên chi viện.

Nhưng đã muộn rồi.

Một kích mạnh mẽ này, trong nháy mắt liền đánh nát tất cả những biến hoá của hắc y nhân, hắc y nhân đứng tại chỗ không thể gánh chịu nổi, huyền khí trong cơ thể đều bị đánh tan tất cả, bị đánh trúng một quyền vào ngực, huyết nhục văng ra, trên ngực xuất hiện một lỗ thủng lớn, bị đánh xuyên qua ngay tại chỗ.

Phịch!

Thân thể của gã rơi xuống đất, mới trước đó vẫn còn là một cao thủ sống sờ sờ ra đấy, nháy mắt một cái đã biến thành một đống thịt nhão.

Đám người Vương Hải đều sợ ngây người.

Người này chính là đòn sát thủ mà bọn họ chuẩn bị, còn hao phí một cái giá rất lớn để mời tới, là lá bài tẩy cuối cùng của bọn họ, nào ngờ còn chưa làm nên trò trống gì thì đã thành người chết rồi.

- Chỉ là một sát thủ thôi mà cũng dám diễu võ giương oai trước mặt ta? Đúng là chán sống mà!

Hoa La Huyên chắp tay sau lưng, lẳng lặng nhìn cỗ thi thể trên mặt đất, nghiễm nhiên có khí độ của nhất đại cao thủ, huyền lực hùng hậu quanh quẩn trên người lão, giống như một chiến thần.

- Hoa La Huyên, ngươi đột phá tới thiên võ cảnh tứ giai rồi sao?

Đám người Vương Hải lần này đều kinh hoàng không thôi, khí tức mà Hoa La Huyên phóng xuất ra đã vượt xa những cường giả địa võ sư tam trọng như bọn họ, không phải thiên võ sư thì còn có thể là gì nữa.

Chỉ trong mấy giây thôi, trong lòng đám người Vương Hải liền có ý bỏ chạy.

- Không được chạy!

Nhưng dù sao thì bọn họ cũng không phải người thường, biết rõ bây giờ mà bỏ chạy thì tuyệt đối sẽ tổn thất nặng nề, không mấy kẻ sống sót.

- Bắt lấy đám người Diệp Triển Vân và Lâm Hùng, để cho Hoa La Huyên sợ ném chuột vỡ bình.

Trong nháy mắt Vương Hải và Chu Thông đưa mắt nhìn nhau liền hiểu ý của đối phương, đồng loạt nhắm vào mấy người Diệp Triển Vân.

Bọn họ muốn bắt lấy vài người làm con tin, tìm cách toàn thân rút lui.

- Ha ha, tới rất hay!

Nhưng không ngờ tới, mấy người Diệp Triển Vân chẳng những không kinh sợ mà còn mừng rỡ, quát lên một tiếng, song chưởng biến thành sắt đá, ầm ầm đẩy ra.

Ầm ầm!

Song phương chỉ trong chốc lát liền đánh hơn mười chưởng.

Mỗi một chưởng đều kinh thiên động địa, long trời lở đất, mười chưởng qua đi, trên mặt mấy tên Vương Hải và Chu Thông đều đỏ bừng, mặt đất dưới chân biến thành bột phấn, bị đánh bay một tầng đất.

Còn Diệp Triển Vân và Lâm Hùng thì cũng lùi về sau hai bước, huyền khí toàn thân vận chuyển càng thêm kịch liệt.

Liền mạng đánh mười chưởng, song phương cư nhiên lại có xu thế bất phân thắng bại.

Sắc mặt của Vương Hải và Chu Thông đều tái nhợt, ánh mắt dại ra, không dám tin mấy người Diệp Triển Vân lại có lực lượng cường đại như vậy:

- Không thể nào, các ngươi đột phá địa võ sư tam trọng từ khi nào.

Nhưng càng không ngờ tới ở phía sau lưng lại có tiếng kêu la thảm thiết vang lên liên hồi, mấy người La Chiến, Diệp Triển Hùng và Diệp Triển Chấn đều ra tay, tiếng kêu la thảm thiết vang lên không ngừng, mấy tên trưởng lão địa võ sư nhất trọng của Vương gia và Chu gia đều bị thương thổ huyết, bộ dạng vô cùng thê thảm.

Nếu như không phải hai nhà vẫn còn lại hai tên cường giả địa võ sư nhị trọng và hai tên sát thủ địa võ sư nhị trọng khác của Ảnh Sát Môn thì mười người này của Chu gia và Vương gia đã bị tàn sát hết chẳng còn bao nhiêu rồi.

- Thất sách, chúng ta tính sai rồi, mau rút lui…

Đám người Vương Hải khàn giọng la lên, trừng muốn nứt mắt, đều không dám tin những gì xảy ra trước mắt.

Không chỉ Diệp Triển Vân và Lâm Hùng, ngay cả La Chiến cũng đã đột phá địa võ sư tam trọng, còn Diệp Triển Hùng và Diệp Triển Chấn cũng đã đột phá tới địa võ sư nhị trọng, từ khi nào thì Diệp gia đã có chiến lực đáng sợ như vậy rồi?

Trong lòng họ vô cùng hối hận.

Bọn họ cho rằng, Diệp gia chỉ là một con cá béo, trước sự chuẩn bị đầy đủ của hai nhà thì chỉ có chết mà thôi, nào ngờ, con cá kia đột nhiên lại biến thành cá mập, cư nhiên dễ dàng tàn sát ngược lại hai nhà bọn họ.

- Rút lui, ngươi lui được sao?

Mấy người Diệp lão gia tử cười lạnh một tiếng, liên tục ra tay, căn bản không ai chạy nổi.

Huống hồ gì bên ngoài còn có một thiên võ sư như Hoa La Huyên toạ trấn.

Phanh phanh!

Lại thêm hai tiếng hét thảm vang lên, hai tên trưởng lão địa võ sư nhất trọng, một tên bị đánh thủng ngực, một tên bị đánh nát đầu, còn một tên trưởng lão địa võ sư nhị trọng khác thì bị đánh đứt gân gãy xương, miệng phun máu tươi, ngã sấp xuống đất như chó chết.

Cứ tiếp tục như vậy thì Vương gia và Chu gia nhất định sẽ bị diệt toàn bộ.