Một con ngựa cao lớn đang đâm đầu về phía mình ngang ngược mà đến, Dương Quan Quan ngây ngốc tại chỗ!
Người chung quanh cũng đều đều kêu lên sợ hãi, từng người từng người tránh đi.
“Quan Quan, mau tránh đi!” Kiều Thu Mộng cũng nhịn không được hét chói tai, đã có thể tưởng tượng ra cảnh Dương Quan Quan bị con ngựa to lớn đá bay.
Lý Vân Uyển cũng sợ ngây người, sắc mặt tái nhợt, một con ngựa mạnh mẽ như vậy, tốc độ nhanh như vậy, bị đụng một cái, cũng không khác gì bị xe đụng một cái!
Tề Đẳng Nhàn cũng chính vào lúc này biến mất không thấy đâu, trong nháy mắt sau đó, lại xuất hiện trước người Dương Quan Quan.
“Điên rồi!”
"Người này bị khùng rồi, muốn anh hùng cứu mỹ nhân, góp cả mạng của mình vào?"
"Trời ơi... Hắn nếu muốn cứu người, vậy đẩy người ra đi, tự mình chắn làm gì? ”
“Châu chấu đá xe!”
Mọi người nhìn thấy Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên ngăn trước mặt Dương Quan Quan, đều là ngạc nhiên và hoảng sợ, trong lòng như chớp điện hiện lên rất nhiều ý nghĩ trong đầu.