Tề Đẳng Nhàn không phải kẻ ngu không não, nếu làm rối mọi thứ như đánh trống khua chiêng thì đến lúc đó chỉ muốn trốn mà không trốn được.
Rốt cuộc bây giờ ai đang ở trong khu du lịch đó hắn cũng không biết, nếu chuyện lớn quá, có quá nhiều người nhúng tay vào, đến lúc đó hắn sẽ gặp rắc rối.
Lúc này hắn kéo Trương Hoan như một con chó chết đi đến khu du lịch.
Khi các nhân viên trong khu nghỉ dưỡng nhìn thấy cảnh này, họ sợ hãi và ngây ngốc, tất cả họ đều run rẩy không nói nên lời.
Trương Hoan là người phụ trách của họ, vậy mà có người đánh anh ta như thế này?
"Các cô gái đều bị giam giữ ở phía sau. Có rất nhiều người trong số họ. Nhiều người trong số họ đã bị bắt cóc giống như tôi ..." Cô gái bị hại nói với Tề Đẳng Nhàn.
Lúc này Trương Hoan rên rỉ một tiếng tỉnh lại, anh ta cảm thấy nội tạng nóng ran, nhất là bụng đau kịch liệt.
Cú đá vừa rồi chắc đứt ruột mất.
“Còn ngây người làm gì, lập tức báo tin cho thiếu gia Lý biết đi!” Trương Hoan yếu ớt nói.
Lập tức, có người cuống quít lấy điện thoại di động ra gọi điện, chuẩn bị thông báo cho Lý Thiên Lạc, nhìn thấy cảnh này, Tề Đẳng Nhàn cũng không có ngăn cản.