“Đồ súc sinh lông lá nhà ngươi, dám làm hỏng chuyện tốt của ta, thật sự cho rằng ta không làm gì được ngươi sao? Tiếp chiêu Nguyên Khí Ba này của ta, đi chết đi!” Hắc Nha phẫn nộ quát.
Hiện tại Hắc Nha cực kỳ giận dữ, lại có người dám tiến vào ngay dưới mí mắt hắn, cướp đoạt chí bảo vốn dĩ thuộc về Hắc Nha hắn, chuyện này làm sao có thế khiến hắn không nổi giận?
Trong lòng Hắc Nha lão nhân, chí bảo sinh ra ở hẻm núi Liên Nguyệt này sớm đã là của hắn, quyết không cho phép người khác nhúng chàm.
Mà bây giờ thật sự có người dám vuốt râu hùm, thật là chán sống mà!
Bên trên Nguyên Khí Ba kia truyền đến ba động cực kỳ cường đại, cảm giác như muốn đem hết thảy hóa thành hư
vô.
Kim Kiếm Điêu cũng là yêu thú cấp bốn, hơn nữa còn là chủ nhân ở hẻm núi Liên Nguyệt này, suy nghĩ của nó cũng gần như ý nghĩ của Hắc Nha, cho nên lúc này cũng không chịu lui bước.
Chỉ thấy miệng chim của nó vừa há, một tia nguyên lực cực mạnh bắn ra.
Trong chớp mắt, hai đạo công kích cường đại đụng thẳng vào nhau.
“Oanh!”