“Ngươi có biết khi ngươi ở bên trong bế quan có chuyện gì xảy ra hay không?” Bành trưởng lão buồn bực nói.
“Ách, đệ tử không biết, còn xin Bành trưởng lão chỉ rõ.” Diệp Viễn thật đúng là không biết chuyện gì xảy ra.
Bành trưởng lão đem mọi chuyện nói với Diệp Viễn một lần, nghe xong Diệp Viễn cũng là ngạc nhiên một hồi. Hắn chẳng thể nghĩ tới, mình đột phá lại mang đến ảnh hưởng lớn như vậy.
“Thật có lỗi, bởi vì công pháp tu luyện của đệ tử tương đối đặc thù, lúc đột phá cần nguyên lực khổng lồ chèo chống, thật sự là không ngờ sẽ biến thành như vậy.” Diệp Viễn tạ lỗi nói.
“Ha ha, không sao không sao! Tông môn có thể có được đệ tử thiên tài như ngươi, đó là may mắn của tông môn! Chỉ là việc nhỏ, không đáng nhắc đến. Có điều, nếu Diệp Viễn ngươi về sau lại đột phá cảnh giới, trước tiên có thể tới tìm ta nói một tiếng. Ta tới giúp ngươi điều chỉnh một chút tụ linh pháp trận, để tránh ảnh hưởng đến đệ tử khác tu luyện.” Bành trưởng lão cười to nói.
“Đệ tử đã biết, đa tạ Bành trưởng lão!” Diệp Viễn ôm quyền nói.
Diệp Viễn có thể cảm giác được, Bành trưởng lão này và Lô Ngạn đều là một loại người, chỉ cần là chuyện có lợi cho sự phát triển của tông môn, hắn sẽ tận hết sức lực đi làm, dù là dâng ra sinh mệnh!
Đúng lúc này, Tân Liệt ở một bên cuối cùng cũng động.
Hắn chậm rãi đi đến trước mặt Diệp Viễn, trước tiên thi lễ với Bành trưởng lão một cái rồi mới nói: “Bành trưởng lão, đệ tử là đến truyền đạt cho Diệp Viễn dụ lệnh của tông môn!”
Bành trưởng lão biến sắc, lại không nói gì, gật gật đầu lui qua một bên.