“Cơ bản, một tên nhãi mười mấy tuổi, lại nói với chúng ta cơ bản? Ha ha ha, thật hay đùa vậy?”
“Tiểu oa nhi, ngươi đã học thuộc « Thảo Mộc Điểm Chính » chưa? Lại đến nói cơ bản với chúng ta?”
“Hiện tại ta cảm thấy, Diệp Viễn này chắc chắn là người trộm đan phương, nếu không sẽ không ở nơi này phát ngôn bừa bãi. Mấy lão già chúng ta, cho dù đặt ở toàn bộ Nam Vực, cũng không có người dám nói chúng ta cơ bản không vững chắc đâu.”
Diệp Viễn khoát tay một cái nói:
“Các vị không nên kích động, ta biết các ngươi đều là chuẩn Đan Vương, có người còn là chuẩn Đan Vương cao cấp, đặt ở toàn bộ Nam Vực đều là nhân vật có mặt mũi, nhưng là so với sư phụ của ta, thì đúng là các ngươi còn kém xa, cơ bản cũng quá kém cỏi. Trước tiên nói một chút mấy cái nguyên liệu chủ yếu của Chân Thăng Linh Đan này đi, chúng ta tới làm so sánh.”
Nói đến đây, Diệp Viễn nhìn về phía u Dương Vũ, hỏi: “u Dương đường chủ, trên phương thuốc của các ngươi, Chân Thăng Linh Đan có ba loại nguyên liệu chủ yếu, theo thứ tự là Huyền Giáp Thú Nội Đan, Tử Dạ Thảo và Vân La Quả không sai chứ?”
Mặt u Dương Vũ tối sầm, lại không thèm phản ứng lại Diệp Viễn.
Diệp Viễn cũng không thèm để ý, cười tiếp tục nói: “Ta lại nói một chút ba loại nguyên liệu chủ yếu trong đan phương của ta, theo thứ tự là Huyền Giáp Thú Nội Đan, Tử Dạ Thảo và Bích u Lan.”
“Ha ha, hắn nói dùng Bích u Lan!
Bích u Lan và Tử Dạ Thảo không thế phối hợp sử dụng chính là thường thức, ngươi ngay cả điểm này cũng không biết, còn nói đến cơ bản với chúng ta! Một câu liền lộ rõ ngọn nguồn! Tông chủ, tiểu tử này căn bản chính là thật giả lẫn lộn, đặc biệt đến làm tiêu khiển cho chúng ta!” u Dương Minh cười to nói.